Trước đây khen Lục Ngọc tiền đồ vô lượng chỉ là khách sáo một chút. Từ sâu trong lòng, vẫn cảm thấy chung quy cô còn quá trẻ. Bây giờ, vô cùng bội phục Lục Ngọc. Người khác tranh giành lợi ích cho họ như . Chuyện còn xem Lục Ngọc, lều rau, cho phép họ nuôi gà, thấy cuộc sống trong thôn ngày càng lên. Mấy phụ nữ trong thôn tụ tập chuyện, bàn tán về chuyện : “Chị xem đây Bạch Gia Thôn ghê gớm cỡ nào, ngay cả máy kéo cũng mua , bây giờ thì ? Rảnh rỗi dạo thôn chúng !” “Chúng lều rau, đất đai cũng , nhưng chuyên gia cũng như .” “Nghe giáo sư đều là Lục Ngọc mời về, ôi dào, nếu để chuyện với khác, sợ cũng sợ c.h.ế.t mất thôi!” “Nếu chị như thì chị cán bộ .”
“Cũng cái thai của Lục Ngọc là nam nữ, sẽ tặng chút lễ vật.”
Bây giờ họ cũng nhận , Lục Ngọc khả năng nên chuyện, nếu phát đạt, còn thể dẫn dắt bọn họ.
Người khác : “Việc còn cần , sớm chuẩn , đợi khi đứa nhỏ chào đời sẽ tặng chút quần áo nhỏ.” Thứ cũng tốn nhiều vải, hơn nữa nào cũng yêu thích.
“Phải chọn vải thật mềm mại, thể của đứa trẻ là mong manh nhất.”
“Ta !” Mọi lượt cảm thán, đứa trẻ quả thật phúc, trong bụng Lục Ngọc. Còn những đứa trẻ khác trong thôn, ai nấy đều chỉ thể mặc đồ thừa của khác, việc quần áo mới là điều vô cùng xa xỉ.
Nghe bà , những khác cũng đều định may vá chút ít, dù thì trong thôn ai cũng giỏi may vá.
…
Tối đó, Trưởng thôn và Chủ nhiệm phụ nữ ở nhà chuyện: “Đầu óc của Lục Ngọc thật sự linh hoạt!”
Trước đây, Lục Ngọc gần như chút ảnh hưởng nào trong thôn.
Bây giờ, Trưởng thôn chỉ tin lời Lục Ngọc, đôi lúc khi ý tưởng, ông vẫn bàn bạc với cô.
Rõ ràng Lục Ngọc còn trẻ, nhưng ông cảm thấy cô hiểu chuyện.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Chủ nhiệm phụ nữ , Trưởng thôn chút cảm khái: “ !”
Đề nghị của Lục Ngọc , đó là để mỗi nhà nuôi thêm một con gà. Như , đều thể thu chút lợi ích.
Chủ nhiệm phụ nữ còn khen Lục Ngọc: “Người ở trong huyện tự nhiên.” Không giống như bà , chỉ cần ở trong thôn thì còn tạm , bước chân huyện là run rẩy.
Bà một tràng dài, Trưởng thôn vẫn phản ứng gì, Chủ nhiệm đầu chồng vẫn ngủ, đang suy nghĩ điều gì.
Chủ nhiệm phụ nữ hỏi: “Này, ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-nu-phu-khong-can-lam-nen-chi-bang-ket-doi-cung-nhau/chuong-323.html.]
Một tiếng gọi của bà khiến Trưởng thôn giật , mất một lúc lâu ông mới bình tĩnh và : “Không gì!”
Chủ nhiệm phụ nữ thấy ông như liền là chuyện trong lòng, liền : “Ông mau .”
Trưởng thôn : “Sắp đến kỳ bầu chọn đại biểu thôn , chủ yếu là do nhiều huyện dự họp, ý định chọn Lục Ngọc, nhưng sang năm nó sắp sinh, như cũng tiện lắm, còn những khác thì đủ tiêu chuẩn để chọn .”
Người trong thôn hầu hết đều giống như hai vợ chồng họ, tuy giỏi việc nhưng giỏi ăn , ngoài dự họp, quả thực giống như đà điểu, chỉ vùi đầu cát.
Huống chi là thể hiện bản , xuất hiện mặt lãnh đạo.
Lục Ngọc là ưu tú nhất.
An An
Trưởng thôn bật dậy khỏi giường, Chủ nhiệm phụ nữ là vợ ông , ngoài.
Trưởng thôn : “Ta chỉ hận thể trao vị trí Trưởng thôn cho con bé. Nhìn thấy Lục Ngọc việc, những khác, so với Lục Ngọc, kém xa một trời một vực.”
Chủ nhiệm phụ nữ : “Phải, năm nó sắp sinh , còn là thai đầu, cẩn thận một chút vẫn hơn. Hay là thế , ông chọn một trẻ trong thôn.”
Chủ nhiệm phụ nữ xong câu , Trưởng thôn nhướng mày: “Ý của bà là ?”
Chủ nhiệm phụ nữ : “Ta nhận thấy, những lớn tuổi như chúng , đầu óc còn linh hoạt bằng trẻ, bao gồm cả việc những cái lều rau củ gì đó, chúng thể nghĩ .”
Ý của bà là tiêu chuẩn lựa chọn cán bộ sẽ dần chuyển sang chọn những trẻ tuổi.
Những như họ đầu óc vẫn còn quá bảo thủ, ví dụ như chuyện nuôi gà , lúc Lục Ngọc đề cập, tất cả đều nghĩ tới chuyện .
Vừa mới đề cập, mới phát hiện còn thể như .
“Ừm!” Trưởng thôn gật đầu: “Chỉ là những trẻ kinh nghiệm!”