Năm đó bà từng cho Lục một viên thuốc, tuy là một việc gì quá to tát, nhưng bà giúp đỡ khác còn nhiều hơn thế! Thế mà khi bà gặp chuyện, những đó đều lượt cắt đứt quan hệ với bà .
Ai thể ngờ , Lục vẫn luôn tìm kiếm bà . là thế sự khó lường, gieo nhân nào gặt quả , quả thiện lớn đến .
Tuy Phó Chi nhiều, nhưng bà thể quan sát , thực chất trong nhà , Lục Ngọc mới là đưa quyết định cuối cùng.
Dù là nhỏ tuổi nhất trong nhà, Lục Ngọc gánh vác nhiều trọng trách nhất. Cô còn trẻ cán bộ thôn, chuyện kết hôn cũng vô cùng kinh thiên động địa. Có thể dùng một ván bài để xoay chuyển cục diện thành như ngày nay, quả thật lợi hại.
Huống chi bây giờ cô còn đang mang thai!
Mẹ Lục lén với Phó Chi, mong Lục Ngọc thể sinh một đứa con trai. Cả đời bà quá đủ khổ sở vì con trai, bà sợ Lục Ngọc cũng sẽ chịu tổn thương tương tự.
Phó Chi : “Con bé sẽ ạ.”
Mẹ Lục sững sờ, cảm thán: “Con bé quả thật mạnh mẽ hơn em, sẽ vô dụng như em!”
Phó Chi : “Vận may lớn nhất trong đời của chính là đứa con như Lục Ngọc, chị lòng nhận con bé con gái nuôi.”
Mẹ Lục , mắt sáng lên: “ , để con bé con gái nuôi của chị, tình càng thêm gắn kết!” Bà hận thể thu xếp chuyện ngay lập tức.
Phó Chi : “Không vội, hỏi ý của Lục Ngọc thử .”
Lúc , Lục thể yên, bà lập tức tìm Lục Ngọc để chuyện .
Lục Ngọc đáp: “Được ạ!” Rồi cô tiến lên gọi: “Mẹ nuôi.”
Phó Chi con cái, những năm qua thương, vốn thể sinh con, bà cứ tưởng sẽ mãi mãi như , ngờ ông trời bạc đãi bà, còn ban cho bà một đứa con gái nuôi.
Nhất thời, sắc mặt của Phó Chi cũng trở nên hồng hào: “Đây!” Bà đáp lời Lục Ngọc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-nu-phu-khong-can-lam-nen-chi-bang-ket-doi-cung-nhau/chuong-318.html.]
Lục Ngọc : “Sau cứ sống ở đây, chúng thể bầu bạn chuyện, bầu giải khuây.”
Mẹ Lục Lục Ngọc và Phó Chi, trong mắt tràn ngập niềm vui sướng. Bà ngừng một chút : “ , hủy bỏ phiếu , em nhờ mua sữa bột. Chị uống một chút, thứ đó bổ dưỡng!” Bà mua về . Bà định xem thử.
Mẹ Lục , trong nhà chỉ còn Phó Chi và Lục Ngọc. Phó Chi : “Tiểu Ngọc, con giúp một chuyện.”
Nói xong, bà lấy một túi đồ cũ rách, bên trong hai vật nặng trịch, trông như gạch, đưa cho Lục Ngọc. Đây là những thứ bà luôn mang theo bên . Mọi cho rằng bà điên , coi gạch là bảo bối.
Lục Ngọc sững sờ!
Anan.
Phó Chi cầm chiếc xẻng, dùng sức cạo khối gạch, thấy khối gạch vốn xám xịt thế mà lóe lên chút ánh vàng.
Phó Chi : “Đây là vàng thỏi, độ tinh khiết cao, đại khái chỉ năm mươi phần trăm! Con trong huyện nhờ thợ rèn đúc nó thành vàng bánh, đến tiệm vàng bán, mang tiền về cho , bây giờ tiện ngoài.”
Lục Ngọc sững sờ, chẳng trách Phó Chi trở thành đại lão. Hóa bà vẫn luôn chỗ dựa vững chắc. Trọng lượng của hai khối vàng thỏi hơn ba cân. Hàm lượng một nửa cũng là một cân rưỡi. Với giá vàng hiện tại là bảy mươi tệ một gam, là 52500 tệ.
Người trong thôn moi gan moi r.u.ộ.t cũng bên trong khối gạch tầm thường ẩn chứa vàng. Thời , nhà nào một nghìn tệ coi là giàu . Còn từng nhà nào hơn chục nghìn tệ. Phó Chi tay hơn năm mươi nghìn.
Lục Ngọc sửng sốt, ngờ Phó Chi tin tưởng cô đến . Lục Ngọc chút do dự: “Số tiền lớn như …”
“Không , bây giờ ngoài !” Phó Chi . Vốn dĩ chi phí sinh hoạt, đều cần tiền. Bà vốn tuyệt vọng, nhưng từ khi bác sĩ chân của bà hy vọng hồi phục, lập tức cho bà niềm hy vọng sống.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Phó Chi : “Mẹ để con , khi bán những thứ đổi lấy tiền, chúng mỗi một nửa!” Vậy tức là mỗi hơn hai mươi nghìn tệ.
Lục Ngọc : “Không cần cho con, con giúp .” Lục Ngọc rõ thể để lộ tài sản, một khi chuyện truyền , chắc chắn họ giữ tiền .
Tuy thể tránh khỏi một vài phiền toái nhỏ.