Mọi đến việc tiền cũng mua , ánh mắt chiếc tủ lạnh càng thêm phần nóng rực.
Họ vây quanh chiếc tủ lạnh ba vòng, càng kỹ càng thấy nó . Tiêu Thái Liên cùng ba cô con dâu cẩn thận cho đồ trong tủ lạnh.
Bà còn dặn dò: “Sau cứ trực tiếp trữ đông sữa trâu, lúc uống thì hâm nóng .”
Trưởng thôn ở bên cạnh cũng tấm tắc, thứ quả là quá hiện đại hóa !
Ngay cả những dân bình thường thích buôn chuyện trong thôn, xong cũng câm nín. Thời buổi ai thể sánh bằng nhà họ Phó chứ! Nhìn xem , ngay cả thứ như tủ lạnh cũng thể mua .
“Nếu mùa hè trữ đông chút rau, thì mùa đông sẽ rau mà ăn .”
“Còn thể trữ đông cả nước ngọt nữa!”
Mọi thi liệt kê những lợi ích của tủ lạnh, đến nỗi hận thể lập tức khiêng ngay một chiếc về nhà . Đáng tiếc là dù thích đến mấy cũng vô dụng, họ mua .
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Họ càng cảm thấy hai vợ chồng Lục Ngọc thật là thần thông quảng đại, thể tạo mối quan hệ với con trai của xưởng trưởng xưởng heo, chẳng trách thể ăn phát đạt. Mọi tâm phục khẩu phục.
Có thể tạo mối quan hệ với của xưởng heo, đúng là đáng cho kiếm tiền.
Buổi trưa, Lục Ngọc nấu món Hương Tao Ngư đãi .
Lưu Bàng ăn xong cũng thật sự nể phục. Lục Ngọc chỉ chuẩn hai bát cơm, một đĩa cá lớn, ăn đến cả xương cũng còn.
Lưu Bàng ăn đến mức đầu ngẩng lên, mắt mở , ăn xong lau miệng : “Món còn ngon hơn cả cá hộp bán bên ngoài!”
Vốn dĩ thấy cá hộp là ngon lắm , bình thường chỉ khi các cấp tặng quà cho họ mới thể may mắn ăn một hộp.
Hôm nay ăn món Hương Tao Ngư. Xương cá chiên giòn rụm, mang theo mùi thơm của rượu nếp than, thịt cá săn chắc, dai ngon, càng nhai càng cảm nhận rõ vị thơm.
Lưu Bàng ăn xong vẫn còn lưu luyến, đến ăn chùa mỗi ngày, nhưng cảm thấy tiện. Ăn qua một bữa ngon lành, thèm bữa tiếp theo, đây?
Lục Ngọc : “Lần khi ăn, sẽ nấu cho tiếp nhé?”
Lưu Bàng thở dài.
Ăn xong, Lưu Bàng ở thêm một lát mới lưu luyến dậy. Trước khi , còn dặn dò đủ thứ: “Có chuyện gì thì cứ báo tin cho .”
Lưu Bàng ở huyện ngoài chẳng mấy bạn chí cốt, hiện tại đang chơi với vợ chồng Lục Ngọc. Họ đồ ăn thức uống đãi đằng, còn cùng ăn phát đạt, qua thường xuyên, tình nghĩa càng thêm gắn bó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-nu-phu-khong-can-lam-nen-chi-bang-ket-doi-cung-nhau/chuong-240.html.]
Nghe Lục Ngọc cho thuê căn nhà trong huyện, trong lòng ai nấy đều chút tiếc nuối, chỉ mong sớm ngày sắp xếp cho Lục Ngọc chuyển huyện sinh sống.
Sau khi Lưu Bàng rời , dân làng xúm hỏi thăm.
Lần Lưu Bàng lái hẳn một chiếc ô tô tới.
Xe đỉnh hơn máy kéo nhiều, còn lén hỏi Lục Ngọc: “Lưu Bàng kết hôn ?” Họ thầm mong thể giới thiệu con gái nhà cho .
Trong thôn, con gái gả huyện xem là trèo cao, huống chi Lưu Bàng là con trai của xưởng trưởng. Dù vẻ viển vông, nhưng thử một xem , lỡ thành công thì .
Lục Ngọc : “Chuyện , chúng cũng rõ!” Mấy vị thím sốt ruột, đành đợi Lưu Bàng tới sẽ tìm dịp hỏi thăm.
Phần đông dần tản , chỉ còn một ít, vẫn vây quanh chiếc tủ lạnh.
Tiêu Thái Liên lau chùi chiếc tủ lạnh từ trong ngoài bao nhiêu !
Khi chiếc tủ lạnh mở , tiếng động cơ bên trong đầu tiên vận hành phát âm thanh ù ù, khiến đều thấy lạ tai: “Chúng hiểu thứ , đúng là đồ của Tây Dương!”
Thím Lưu hàng xóm bên cạnh phụ họa theo: “Đỉnh lắm, đây đều là đồ thương hiệu, thể dùng tám đến mười năm thành vấn đề.”
Chiếc tủ lạnh trong nhà vô cùng yêu thích.
Lục Ngọc về phòng, tiếp tục thuốc cho Phó Cầm Duy.
Anan
Sức khỏe của Phó Cầm Duy , vết rách đây trông đáng sợ dần khép miệng, xung quanh vết thương cũng còn sưng đỏ.
Chỉ cần thêm vài ngày nữa là thể hồi phục .
Thấy , Lục Ngọc mới thở phào nhẹ nhõm.
Phó Cầm Duy Lục Ngọc, ánh mắt chan chứa sự dịu dàng, : “Anh là mà.”
Phó Cầm Duy nắm lấy tay Lục Ngọc, cả hai đều cảm nhận sự rung động trong lòng, im lặng thật lâu, nhưng thể cảm nhận sự hiện diện của đối phương.
Bầu khí trong phòng thật ấm áp.