Nam Nữ Phụ Không Cần Làm Nền, Chi Bằng Kết Đôi Cùng Nhau - Chương 218

Cập nhật lúc: 2025-09-22 00:19:42
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không lâu , tiếng chuông vang lên từ bên trong. Lưu Bàng lập tức lên tiếng: “Được , bảo phụ một tay.” Nói , bảo Lục Ngọc xuống xe, cùng hai cô gái phục vụ khác.

Lưu Chương và Từ Ái Đảng với vẻ mặt tò mò, kéo Lưu Bàng sang một bên: “Đây là bạn gái của ?”

Lưu Bàng nghiêm nghị đáp: “Hai đừng bậy, cô là vợ của Phó Cầm Duy.”

Anan

Bọn họ đều Phó Cầm Duy, năm đó một lãnh đạo ngành đường sắt gả con gái cho , đến hai ba mà đều từ chối. Trong mắt đám công tử nhà giàu như họ, hành động vô cùng dũng cảm.

Nghe con gái vị lãnh đạo yêu cầu cao, xem thường khác. Phó Cầm Duy dường như từ chối một cơ hội trở thành “phò mã”.

Nếu , chỉ dựa thành tích thi đại học của , khi nghiệp, tuyệt đối thể phân công về cung tiêu xã, ít nhất cũng một cán bộ nhỏ văn phòng!

Trước đây, họ hiểu vì Phó Cầm Duy thể hành động dũng cảm đến .

Bây giờ Lục Ngọc, bọn họ hiểu .

Nếu họ một vợ xinh như , chắc chắn cũng sẽ lựa chọn giống như Phó Cầm Duy.

Hai đều rõ quan hệ bạn bè thiết của Phó Cầm Duy và Lưu Bàng từ thời cấp ba.

Họ cũng từng gặp Lục Ngọc, một lạnh lùng như thế mà còn kết hôn , đó họ chỉ cảm thán một câu.

Không giống ba bọn họ, cứ lơ lửng ở giữa, mãi vẫn ế ẩm cho đến bây giờ.

Trước đây, thấy Lục Ngọc, trong lòng họ cũng chút cảm giác bất an. khi Lục Ngọc bạn gái của Lưu Bàng, cảm giác bất an đó bỗng chốc tan biến, tình em đời đời kiếp kiếp cùng , cùng ế ẩm.

Từng một bước ngoài. Công nhân trong xưởng, ăn ở nhà ăn, về nhà ăn cơm tiện thể tranh thủ ngủ trưa. Lục Ngọc thoăn thoắt một phần gỏi!

Tất cả gia vị nêm nếm đủ, rắc thêm chút dầu ớt, điểm thêm vài cọng rau thơm, vài lát dưa leo bào sợi, thoạt bắt mắt hơn hẳn. Món gỏi bày sang một bên để hàng mẫu.

Lưu Chương và Từ Ái Đảng lúc mới mở nắp nồi thịt kho, lập tức mùi thơm nức mũi cho ngây ngất.

Vừa nãy, khi thịt còn trong thùng gỗ lớn, mùi thơm nắp đậy giữ , khiến họ thể cảm nhận . Giờ phút , mùi hương đột ngột tràn tới, họ sững sờ.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-nu-phu-khong-can-lam-nen-chi-bang-ket-doi-cung-nhau/chuong-218.html.]

Ngay cả những việc ở xưởng gang thép cũng mùi hương quyến rũ. Bước chân vốn dĩ định rời bỗng nhiên chuyển hướng, tiến về phía sạp hàng xa lạ .

Mùi thịt kho lan tỏa mạnh mẽ, nhanh chóng bao trùm cả gian. Những vốn đang định tới nhà ăn dùng bữa bỗng nhiên mùi hương lạ lùng chinh phục, khỏi tò mò bước tới xem.

Một đàn ông với vẻ mặt chất phác tiến lên hỏi: “Đây là đang bán thứ gì ?”

Lưu Bàng hô lớn: “Gỏi thịt đầu heo và thịt kho, giá đều là một tệ rưỡi một cân. Ngài mua một chút về nếm thử chứ?”

Việc bán thịt cần phiếu mua hàng vốn là một sự hấp dẫn lớn đối với dân bình thường.

“Mỗi thứ lấy một cân.” Rất nhanh, một đàn ông mặc bộ đồ Mao xanh dẫn đầu lên tiếng. Quả hổ danh là của xưởng gang thép, ông hề chớp mắt món đồ đắt giá . Chỉ một tay chi hết ba tệ, mở hàng cho sạp hàng của họ.

Lục Ngọc bán hàng tâm.

Gỏi trộn sẵn mới đem cân, khi cân xong, cô còn cẩn thận cho thêm một ít đậu phộng rang và hai ba lát thịt mỏng lên .

Tuy phần thịt nhiều nhưng khiến khách hàng cảm thấy hài lòng. Người bỏ một tệ rưỡi để mua thịt chắc chắn thiếu thốn gì một chút đồ ăn kèm , nhưng cho thêm một chút, trong lòng họ vẫn cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

Lục Ngọc cẩn thận múc thịt kho hộp cho vị khách , khi cân xong, cô còn quên múc thêm một ít nước sốt đậm đà. Nước sốt khi trộn với cơm mì đều vô cùng tuyệt hảo.

Sau khi bán đơn hàng đầu tiên, Lục Ngọc phần nào tạo sự tin tưởng trong lòng .

“Thật sự mua ?”

Từ Ái Đảng chút kinh ngạc. ngửi thấy mùi thơm hấp dẫn , cũng nhịn mua một chút. Nếu vì ngại ngùng, xin luôn hộp cơm mà Lưu Bàng cho khách .

Lưu Chương bên cạnh : “Vị khách nãy tên là Thạch Tử, thích ăn đồ lạ. Bất kể ngoài chợ bán thứ gì, chỉ cần thấy thú vị thì đều sẽ mua.”

những khác thì việc cả buổi sáng, ai nấy đều đói bụng. Lúc chắc chắn họ sẽ tới nhà ăn dùng bữa, liệu ai tới đây mua món ?

Quả nhiên, đơn hàng đầu tiên đó, còn ai ghé tới mua nữa.

Chỉ lác đác vài đến hỏi han, nhưng khi đến giá cả còn khá đắt, một mang đủ tiền trực tiếp .

Sau đó, cả khu vực rơi một lặng kéo dài.

 

Loading...