Nam Nữ Phụ Không Cần Làm Nền, Chi Bằng Kết Đôi Cùng Nhau - Chương 217

Cập nhật lúc: 2025-09-22 00:19:41
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lưu Bàng : “Được, hai ở đây giúp đỡ thì đỡ đần cho chúng nhiều việc.” Anh vô cùng tự tin.

Lưu Chương Lưu Bàng, hiểu lấy sự tự tin đó.

Lương công nhân của xưởng gang thép nổi tiếng là cao. Mấy năm gần đây, việc tuyển dụng thường là nội bộ. Điều khiến cho bất kỳ gia đình nào một nhân công việc trong xưởng gang thép, đều sẽ sắp xếp cho các thành viên khác trong nhà cũng việc tại xưởng.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Nếu một gia đình vài nhân công, thu nhập mỗi tháng hơn trăm tệ, đó tuyệt đối là nhóm thu nhập cao trong huyện.

Ngoài , bình thường còn các loại phúc lợi trong xưởng, nào là phân , phân . Tiền lương đều tích lũy , tiền họ gì thì .

Công nhân của xưởng gang thép nổi tiếng là thích ăn uống, hưởng thụ.

Nghe còn một nữ đồng chí, mỗi xe đến các huyện thành lân cận để ăn đồ ngon, trải nghiệm xa hoa như , chỉ công nhân của xưởng họ mới .

Những thứ bình thường sẽ thể họ động lòng.

Vốn dĩ ở giao lộ cũng một thích của công nhân xưởng đến bày sạp.

Họ bày bán hai ba ngày thấy ế ẩm, đành chịu. Những món họ ngon. Tổng cộng cũng bán mấy phần. Không những kiếm tiền mà còn lỗ vốn. Sau đó cũng còn ai nữa, những khác sợ cũng rơi kết cục tương tự.

Hơn nữa, đầu bếp của xưởng gang thép còn từng thi lấy bằng đầu bếp. Đồ ăn trong xưởng ngon như , ai bỏ tiền ngoài ăn chứ?

Lưu Chương mấy coi trọng việc kinh doanh của Lưu Bàng, nhưng thấy Lưu Bàng tràn đầy hứng khởi, cũng ngại dội gáo nước lạnh đầu .

Chỉ đành , bắt tay dọn dẹp , bày tất cả đồ đạc . Hai cái bàn, cái đầu tiên bày hơn hai mươi loại gia vị trộn gỏi.

Còn hai cái chậu sạch sẽ, bên trong đựng đầy thịt, trông chút hấp dẫn nào. Có một món khác đang đậy nắp. Dự định lúc nhân công ngoài ăn trưa sẽ mở , để tránh thịt nguội, thịt kho sẽ mất ngon.

Từ Ái Đảng nhịn , gọi Lưu Bàng tới hỏi: “Chỉ thôi ?”

Tuy đều thèm thịt, nhưng món thịt quá thô sơ, luộc thịt xong cũng bán lấy tiền, thật sự quá coi thường xưởng gang thép và xưởng lò xo của họ .

Tuy xưởng lò xo thể sánh bằng công nhân chính thức của xưởng gang thép, nhưng họ cũng kiếm ít tiền.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-nu-phu-khong-can-lam-nen-chi-bang-ket-doi-cung-nhau/chuong-217.html.]

Miếng thịt quá vụn, những sành ăn như bọn họ chỉ liếc mắt một cái là nhận thứ thịt ngon lành gì, nào là mỡ, nạc, da, gân, trông bộn bề cả .

Lưu Bàng giải thích: “Đống thịt đều là gỡ từ đầu heo đấy!”

Hai chủ của xưởng là thịt đầu heo thì khỏi rùng buồn nôn.

Thứ đó mà cũng ăn ? Nghe những cái đầu heo bán ở sạp thịt heo trong huyện đều là tự ăn, chứ ai mang bán cả.

Từ Ái Đảng cau mày: “Muốn bán hàng thì tâm chứ, đừng lừa !” Chỉ lấy đám lòng heo để ứng phó ?

Loại thịt thô thiển đơn giản , nếu mang công trường, còn thích, dù công nhân cũng là những địa vị cao nhất trong xã hội hiện giờ. Bán những thứ tạp nham mặt họ, tuyệt đối là .

Lưu Bàng trừng mắt liếc một cái: “Cậu hiểu , thứ ăn ngon lắm!” Anh , một sành ăn, đích kiểm chứng , nó còn ngon hơn cả thịt nạc nữa là khác.

Từ Ái Đảng còn phản bác, nhưng Lưu Chương bên cạnh giữ tay .

Lưu Chương lên tiếng: “Chuông sắp reng .” Anh liếc đồng hồ cổ tay.

Lưu Bàng cũng để ý: “He, đồng hồ của cũng đấy chứ.”

Nhắc đến chuyện , mặt Lưu Chương lộ rõ vẻ đắc ý: “ , đây là đồng hồ Roma chính hiệu, chỉ ở Thượng Hải mới mua !”

Chiếc đồng hồ là do đặc biệt nhờ bạn bè mua từ nơi xa về. Riêng chiếc đồng hồ tốn tới năm trăm tệ, tương đương với một năm lương của bình thường.

Hơn nữa, mua cũng chắc mua . Nghe loại đều hạn ngạch.

Lúc mua còn đăng ký, thủ tục quy củ.

Lưu Bàng hai họ thôi, vốn hứng thú với vật chất phù phiếm, luôn mặc một chiếc áo vải thô, đồng hồ đeo tay cũng là chiếc cha cho là đồ cũ, vứt .

Nếu là thiếu gia của trại heo, thật sự sẽ cho rằng là một lao động bình thường, ăn mặc xuề xòa.

 

Loading...