Chị Lý quan tâm, : “Nói cứ như nhà họ Lục thiệt hại . Nếu mà thiệt hại kiểu , nhà cũng nguyện ý chịu, nhưng trưởng thôn cho phép.”
Tiêu Thái Liên : “Không trưởng thôn , ai thể mua phân bón về thì đều phép nuôi heo. Cô cố gắng mà , đừng ngày nào cũng ganh tỵ với khác như .”
Mặt chị Lý đỏ bừng lên. Bình thường danh uy danh của Tiêu Thái Liên, đều nể sợ. Bây giờ thấy con dâu của bảo vệ ngoài, bình thường xong chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình. Còn bà thì , còn bảo vệ như thể là ruột thịt.
Suy cho cùng, chị Lý cũng chỉ là nhỏ tuổi hơn, dám đối đầu trực tiếp với Tiêu Thái Liên. Bà đành âm dương quái khí : “ mệnh như thế. Người gả cũng thể gả cho duy nhất là sinh viên đại học trong thôn . Cứu thể tuyên dương tiên tiến, đến huyện một chuyến thể lấy đơn phân bón. lấy cái gì để so với chứ?”
Chị ba Phó và Lục Ngọc tới, thấy chị Lý những lời .
Anan.
Lục Ngọc định lên tiếng phản bác thì chị ba Phó giữ tay . Ngược , chị ba Phó xông lên phía , : “Nếu cô rõ như , còn lắm miệng ?”
Chị Lý đang lưng, bỗng nhiên chính chủ thấy, trong lòng chút chột . Lại thêm lời của chị ba Phó khiến bà mất kiểm soát. Bà hừ một tiếng xoay bỏ .
Chị Lý bỏ , nhưng xung quanh vẫn còn ít hiếu kỳ xúm , bàn tán xôn xao.
Chị ba Phó : “Những thật sự là ưa khác sống mà. Thím nhà họ Lục sống khổ bao. Hai vợ chồng bà kiếm bao nhiêu công điểm, còn nuôi một bệnh và một đứa trẻ. Gia đình bà sống trong căn nhà tàn tạ nhất thôn. Khó khăn lắm mới cơ hội để đổi đời, cũng là do Lục Ngọc liều mạng tranh thủ . Sao những cứ chướng mắt chứ?”
Tuy đều đỏ mắt ghen tỵ khi nhà họ Lục nuôi heo, nhưng những lời như vẫn khiến Lục Ngọc chút ngượng ngùng. Nàng thừa nhận, đành : "Uầy, đùa cả thôi."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
"Cô đừng để tâm."
"Tiểu Ngọc , cô vất vả lắm. Nếu nhà nước vo gạo củ cải thừa, sẽ cho cha cô mang về, dùng để nuôi heo cũng ."
Lục Ngọc cảm ơn vài câu.
Tiêu Thái Liên cùng với chị ba Phó, Lục Ngọc định đến nhà họ Lục xem . Nhà họ Lục ít , nếu việc gì cần tham mưu hoặc chủ trì, cũng tiện bề sắp xếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-nu-phu-khong-can-lam-nen-chi-bang-ket-doi-cung-nhau/chuong-171.html.]
Trên đường , Tiêu Thái Liên còn dạy bảo chị ba Phó: "Những lời con thể đắc tội với đấy. Chẳng mấy chốc mà tin sẽ lan khắp cả thôn, ai ai cũng con là như thế nào!"
Chị ba Phó để tâm: "Ai mà quan tâm bọn họ chứ." Bây giờ chị hết mực nể phục Lục Ngọc, ngay cả việc nuôi heo cũng , quả thật bản lĩnh.
Chị ba Phó nghĩ, bây giờ ôm chặt lấy đùi của Lục Ngọc, về chắc chắn sẽ thiếu chỗ .
Nghĩ đến đây, chị vui vẻ khoác tay Lục Ngọc, thiết hơn cả chị em ruột.
Tiêu Thái Liên thấy hai chị em dâu hòa thuận như cũng gì thêm.
Rất nhanh, khi họ đến gần nhà họ Lục, xa xa thấy một vòng đang vây quanh đó.
Lục Ngọc thầm dự cảm lành, vội vàng lên, phát hiện bà nội Lục và bác gái Lục của họ đang ở đây.
Lục Ngọc chen đám , bước lên phía .
Bà nội Lục và bác gái Lục đều đang ở đó.
Sau bao nhiêu chuyện xảy , gương mặt bác gái Lục trông già rõ rệt. Trước đây, khi còn sống trong nhà tổ họ Lục, bà sung sướng bao, còn thể moi tiền từ nhà chú út (cha của Lục Ngọc), cuộc sống vô ưu vô lo.
Giờ đây, trong nhà xảy bao chuyện, thứ đều tan nát. Chồng mất việc, ngày nào cũng lao động chân tay, tình cảm vợ chồng cũng chẳng còn như xưa, con gái gây chuyện bỏ trốn. Em trai, cháu trai đều tù. Con trai bà cũng xem bà như dưng nước lã.
Hôm nay, bà dẫn bà nội Lục đến đây, : "Mẹ tới chỗ các sống nhờ." Bà hận thể đuổi bà già cho khuất mắt, bà già chỉ giỏi gây chuyện!
Cha Lục Ngọc nay vốn bà nội Lục ưa thích. Nhìn thấy nhà họ trại nuôi heo, cuộc sống cũng vẻ khấm khá hơn, xúi giục, họ liền quyết định tới đây ở, thậm chí còn mang theo cả một túi đồ đạc.
Bác gái Lục Lục Ngọc, bà rõ, tuy Lục Ngọc xuất giá, nhưng chuyện lớn nhỏ trong nhà đều do cô quyết định.