Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 98
Cập nhật lúc: 2025-03-08 07:33:53
Lượt xem: 76
Triệu Tư Tư tìm được người mình muốn ở, vừa nói xong, trở về lập tức thấy Tịch Dao bị một người phụ nữ trung niên nhìn dáng vẻ hơi khắc nghiệt hèn mọn lôi kéo, nhất thời “ha ha” mỉm cười, dưới ánh mặt giận dữ của Tịch Dao, dương dương đắc ý nhanh chóng chạy đi.
Chờ người hoàn hồn, mọi thứ đã đâu vào đấy.
Vân Mộng Hạ Vũ
*****
Điểm tập kết của thanh niên trí thức có mười mấy người, nhưng thật ra trong đại đội, nhà nào không phải đông người chứ?
Hiện tại coi trọng nhiều con nhiều cái, ngoại trừ nhà họ Tống vẫn một mạch đơn truyền, những thứ khác đều có mấy người con, cho dù là hai đứa con trai của nhà họ Túc cũng coi như ít, nhưng các cháu cũng có, lúc trước các cháu đều ở chung với ba mẹ, chờ Túc Kiều Kiều rời đi, căn phòng thuộc về mấy đứa nhỏ.
Tuy rằng vị trí chen chúc vẫn có, nhưng có thể ngủ rộng rãi, ai nguyện ý chen lấn chứ, cũng may có lương thực bổ sung, để trống một gian phòng có thể nhiều lương thực, hơn nữa Vương Kiến Nghiệp lần lượt đi làm việc, cuối cùng cũng giải quyết xong.
Túc Kiều Kiều vận khí không tốt, nhưng cô gặp được mẹ Tống, cô thông minh nhét qua đó.
Tống Thanh Hàm bị cô lôi kéo chạy như tên trộm, tuy rằng tốc độ không nhanh, nhưng cảm giác ở đó,
Trên gương mặt tuấn bởi vậy mà nở nụ cười: “Sợ như vậy sao?”
Túc Kiều Kiều nhăn mũi: “Ừm! Sợ!”
Tuy rằng thông qua thanh danh phán đoán một người không tốt, nhưng cảm giác Tịch Dao mang tới cho cô cũng không tốt lắm, nhất là cô rất có thể là nữ phụ độc ác trong tiểu thuyết nguyên tác, vậy làm sao có thể ở dưới một mái nhà đây?
Nếu như nữ chính đến cũng được, dù sao có thể đọc tiểu thuyết năm 2018, phần lớn nữ chính đều có tam quan chính đáng, bọn họ đã kết hôn, nữ chính đến cũng không thể làm gì, nhưng nữ phụ độc ác thì chưa chắc đâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-98.html.]
Tống Thanh Hàm nhìn dáng vẻ có chút sợ hãi của cô, lại liên tưởng đến thanh danh của Tịch Dao, lập tức hiểu được, trong lòng giống như một tầng mật ngọt ngào, cánh tay đặt lên vai cô, lại xoa xoa đầu cô: “Ừm.”
Túc Kiều Kiều nghi hoặc nhìn anh, ừm là có ý gì?
Tống Thanh Hàm cười cười, không trả lời cô, chỉ thấy đôi mắt nhìn mình, trong lòng ngứa ngáy, thuận tay nhéo mặt cô.
“Đau!”
Sức tay của anh không nặng nhẹ, Túc Kiều Kiều khẽ nhíu mày.
Tống Thanh Hàm vội vàng buông ra, lại theo bản năng xoa xoa, thấp giọng dỗ dành: “Không đau...”
Bàn tay ấm áp, đầu ngón tay có vết trai mỏng có vẻ có chút thô ráp, cạo lên gương mặt non nớt của Túc Kiều Kiều.
Lại nhìn mặt mày nghiêm túc của anh, nhịp tim vốn bình thường của cô trong phút chốc rối loạn.
Khí thức dậy, không khí vẫn còn hơi ẩm ướt và mát mẻ, thời tiết rất thoải mái.
Mùa hè cũng không tồn tại việc nằm ườn trên giường, tỉnh ngủ, ý thức tỉnh táo, Túc Kiều Kiều lập tức bò lên, cô dụi mắt ra ngoài rửa mặt, mới cầm lấy ly nước, bỗng nhiên bên tai vang lên một giọng nói hơi quen thuộc: “Kiều Kiều!”