Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 87

Cập nhật lúc: 2025-03-08 07:33:34
Lượt xem: 74

Tống Thanh Hàm cũng gật đầu theo, vẻ mặt nghiêm túc: “Kiều Kiều không cần lo lắng, trong nhà còn có chút tiền, tạm thời cứ dùng trước, chờ chân con tốt lên có thể đi làm, Kiều Kiều ăn không nhiều lắm, con nuôi được.”

Tôn Phương nhìn con rể thành thật, trong lòng càng thêm thoải mái, cười tủm tỉm nói: “Kiều Kiều thật thông minh, cứ như vậy đi, hơn nữa chân của con rể tốt rồi, không phải cũng có thể làm việc sao?”

Trương Thiến yên lặng nghe xong toàn bộ quá trình, hung tợn nhét một cái sủi cảo vào miệng, trong lòng than trách ai oán, sao chị ta lại... không gặp một người chồng tốt như vậy? Ba mẹ chồng như vậy?

Em gái đúng là tốt số!

Vừa nghĩ đến đây, trong lòng chị ta càng thêm chua xót, nhưng thật đúng là không dám nói nữa.

“Mẹ nói đúng!” Túc Kiều Kiều nghiêm túc gật đầu, mỉm cười ngây ngô, sau đó đảo mắt nhìn chị dâu một cái, đáy lòng âm thầm thở dài bất đắc dĩ, đấu đá lâu như vậy với nguyên, đến lượt cô mà còn muốn đấu, hết lần này tới lần khác cũng không phát hiện mỗi lần chị ta đều không chiếm được chỗ tốt nào à.

Thật sự có độc, phải tìm một cơ hội nhanh chóng để cho ba mẹ phân gia, tránh được thời điểm cô ăn xong, còn phải cảm thấy mình chiếm hờ của chị ta.

...

Sau khi ăn cơm xong, Túc Kiều Kiều mang theo Tống Thanh Hàm trở về.

Vân Mộng Hạ Vũ

Còn rửa chén...

Túc Kiều Kiều cảm thấy cô cho túi bột mì này, bọn họ ăn cũng không ít, rửa chén hẳn là không sao.

Dù sao hiếu kính ba mẹ, nhưng không cần hiếu kính anh trai chị dâu à? Đó là chưa kể đến ba đầu đứa nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-87.html.]

Nhưng Trương Thiến nhìn bóng lưng kiêu ngạo của cô, tý thì cắn nát răng.

Cũng may người rửa chén không phải một mình, chờ người đi rồi.

Trương Thiến chọc chọc Lý Tú đang nghiêm túc rửa chén: “Em không cảm thấy không thoải mái sao? Lúc trước chúng ta nuôi một mình em gái, hiện tại chính là hai người! Hơn nữa chị để ý là, Tống Thanh Hàm ăn không ít!”

Lý Tú âm u nhìn chị ta một cái: “Năm mươi đồng đấy, chị đừng quên, còn có bột mì này cũng là của người ta, ngay cả thịt này...”

Chị ta nói xong, tiếp tục cúi đầu rửa chén.

Lý Tú tuy rằng đầu óc đơn giản, cũng sẽ chua xót, nhưng biết nhìn nhận mọi việc, nhất là trước khi em gái kết hôn, bọn họ cũng không được ăn ngon như vậy, kết quả sau khi kết hôn ngược lại luôn được ăn ngon, vậy thì ăn trước tính sau.

Về phần lương thực có đủ hay không... Đây không phải là chuyện chị ta lo lắng.

Lý Tú tuy rằng còn chưa nói hết, nhưng Trương Thiến cũng nhớ tới, thịt này hình như là Tống Thanh Hàm và nhà họ Tống sau khi phân gia lấy được năm mươi đồng mua, phần ít cho hai vợ chồng, mỡ với phần nhiều đều để lại trong nhà ăn.

Trương Thiến: “...”

Chị ta nhớ tới điểm ấy, trong lòng ngược lại vẫn cảm thấy không có ý nghĩa gì, làm thế nào cũng cảm thấy là em gái chiếm hời của bọn họ.

Loading...