Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 62

Cập nhật lúc: 2025-03-07 17:44:05
Lượt xem: 52

Nhưng cũng rất khó chịu, còn có, hôm nay dám làm chuyện như vậy, ngày nào đó thừa dịp cô không ở nhà, có phải muốn dọn sạch nhà cô hay không?

Túc Kiều Kiều bật cười một tiếng, nhất định phải cáo trạng!

Mẹ cô đã nói, có chuyện gì thì tìm bà ấy!

Ai ngờ không đợi cô nghĩ kỹ, hệ thống Hồng Nương đã phát hành nhiệm vụ tiếp theo: “Đinh! Nhiệm vụ 8, là một ngôi nhà nhỏ mới được thành lập, xin vui lòng thúc đẩy chồng mình và nhà họ Tống hoàn toàn cắt đứt, phần thưởng: một phiếu xe đạp!”

Túc Kiều Kiều khẽ há miệng, kinh ngạc nhìn nhiệm vụ kia: “Ý tứ này có nghĩa là người nhà họ Tống còn muốn làm chuyện gì đó?”

Hệ thống nhỏ bịt miệng, không thể để lộ kịch bản.

...

Túc Kiều Kiều vốn định cáo trạng, bởi vì nhiệm vụ này, cô dứt khoát không đi.

Dù sao đám người đó cũng sẽ tự mình gây chuyện, cô tiếp chiêu là được.

Chờ đợi như vậy, đợi đến gần trưa, ngay khi Túc Kiều Kiều uể oải đứng lên chuẩn bị nấu chút đồ ăn, cửa viện mở thoáng cái tiến vào rất nhiều người, trong những người này, có đại đội trưởng Vương Kiến Nghiệp, ba mẹ nhà họ Tống, còn có đứa con trai bảo bối duy nhất kia, hơn nữa còn có một người ít tò mò tới xem náo nhiệt, gương mặt cực kỳ quen thuộc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-62.html.]

Một đám người hùng hổ tới, trong đó mẹ Tống giọng nói lớn nhất, chỉ vào cô hô: “Đại đội trưởng, ông phải làm chủ cho tôi! Tôi chính là mẹ ruột của Tống Thanh Hàm, chắt chiu từng tý nuôi nấng thằng bé, thế mà giờ nó lại cưới một người phụ nữ lưu manh như vậy,

“Ông tới xem một đi, cô ta còn đánh đuổi tôi ra khỏi nhà! Ông nói xem có người như vậy hay không...”

Tống Thanh Sơn cũng nói theo: “Đại đội trưởng, ông không biết ranh con lưu manh này cầm d.a.o c.h.é.m người đâu, nếu không phải lúc ấy tôi may mắn, hiện tại chắc chắn sẽ không gặp được tôi, nhất định phải bồi thường, bằng không chuyện hôm nay không yên ổn đâu!”

Vương Kiến Nghiệp bị ầm ĩ đến đau đầu, sắc mặt khó coi đi đằng trước, tự hỏi làm thế nào xử lý qua loa chuyện này, người nhà họ Tống như nào ở trong thôn ai mà không biết, chỉ bằng nhà họ Túc có thể gả con gái vào thời điểm Tống Thanh Hàm nghèo túng như vậy, ông ta cũng không tiện trách cứ người ta.

Túc Kiều Kiều nghe thấy động tĩnh đi ra, cằm giương cao lên, trực tiếp quát trấn trụ tất cả mọi người: “Ầm ĩ cái gì? Các người tới đây cướp đồ còn có lý hả? Có tin tôi đi tìm công an tố cáo bà về tội cướp đoạt tài sản hay không!”

Bà Tống đang khóc đến mức hô hấp chậm lại, trong lòng bỗng dưng chột dạ, sau đó lại kéo tay áo Vương Kiến Nghiệp gào lên: “Ối dời ơi, đại đội trưởng à, ông xem cô ta tàn nhẫn như vậy, tôi chính là mẹ chồng cô ta đấy...”

Dáng vẻ đanh đá này của Túc Kiều Kiều cũng làm cho những người tới xem náo nhiệt đều cười ha hả: “Đó đó, các người thấy con bé lợi hại chưa, không hổ là con gái Tôn Phương!”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Tốt xấu gì cũng là mẹ chồng cô, vậy mà đuổi tôi ra ngoài, cũng quá độc ác?”

Loading...