Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 54

Cập nhật lúc: 2025-03-06 20:56:59
Lượt xem: 77

Hệ thống Hồng Nương chột dạ nói: “Ký chủ đại nhân, không phải là tôi đang để cho kiếm chát chút sao.” Hai chữ cuối cùng, phá lệ hèn mọn.

“... Cảm ơn nha Hồng Hồng!”

Túc Kiều Kiều bất đắc dĩ cười, sau khi dỗ dành đứa trẻ kia, tiếp tục cúi đầu nghiêm túc lau người cho Tống Thanh Hàm, chờ mặt đã lau xong, lại cởi quần áo ra.

Nhưng sau khi cởi quần áo ra, cô hít một hơi thật sâu, ngây ngốc ở đó.

Chỉ thấy trên người anh có một vết đao gần như c.h.é.m equa toàn bộ thắt lưng dữ tợn, nhìn kỹ vết thương vốn đã tốt rồi, lại không biết vì nguyên nhân gì, mà lần thứ hai nứt ra, chỗ sâu nhất ở giữa hơi phiếm trắng, màu m.á.u rất đậm!

Trên vết m.á.u có chút dấu vết màu tím, hẳn là đã bôi thuốc, nhưng cũng không có tác dụng gì, có chút nhiễm trùng, lúc này mới dẫn đến sốt cao như kia.

Lại nhìn hô hấp nặng nề của Tống Thanh Hàm, thân thể nóng hổi, còn có nội dung trong truyện, Túc Kiều Kiều bỗng nhiên hốc mắt ửng đỏ, có chút áy náy vừa mới trả thù cắn anh.

Trời sáng.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đồng hồ sinh học khiến Tống Thanh Hàm tỉnh lại, đầu anh đau như muốn nứt ra, cổ họng khô khốc, vết thương ở thắt lưng, bụng cũng còn đau.

Nhưng so với trước khi đi ngủ tối hôm qua thoải mái hơn rất nhiều, giống như là được người ta bôi thuốc, có chút cảm giác lạnh lẽo.

Anh vừa nghiêng đầu, chóp mũi cũng đã ngửi thấy một chút hương thơm xa lạ lại mang theo vài phần quen thuộc không biết tên, đồng thời cũng nhìn thấy một cái đầu tròn vo ở bên vai mình.

Hai người không thật sự nằm cạnh nhau, nhưng cách nhau rất gần.

Cô gái cuộn tròn cơ thể, đắp chăn mỏng như đang ngủ say.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-54.html.]

Từ góc độ của Tống Thanh Hàm, vừa vặn có thể nhìn thấy lông mày nhíu chặt của cô, trên mặt còn có chút mệt mỏi, giống như không được ngủ ngon.

Nhiệt độ trên mặt nhanh chóng tăng lên, Tống Thanh Hàm mím môi, hồi tưởng lại giọng nói tối hôm qua vẫn vang lên bên tai khi hôn mê.

Trong lòng anh không khỏi có chút ấm áp, khóe môi nhếch lên một nụ cười thỏa mãn, nhịn không được nhìn thêm hai lần, lại nhìn thêm một chút...

Nhìn một hồi lâu, anh mới lưu luyến không rời quay đầu lại, nhắm mắt lại, làm bộ còn ngủ, không có ý định đánh thức cô.

Nhưng động tĩnh này cũng đủ để Túc Kiều Kiều cả đêm ngủ không sâu bừng tỉnh.

Cô ngồi dậy, phát hiện ra trời đã sáng.

Túc Kiều Kiều nhìn người đàn ông bên cạnh, đưa tay sờ trán anh một chút.

Lạnh rồi.

Lại cởi bỏ y phục của anh, nhìn vết thương ở thắt lưng, nhưng đáng tiếc, với bản lĩnh của cô không cách nào biết vết thương này có thay đổi gì hay không, bởi vì tối hôm qua cô lại từ trong không gian đổi thuốc, là loại thuốc giống với Tống Thanh Hàm dùng, nhưng hiệu quả...

Người ta nói hai thứ này hoàn toàn khác nhau!

“Không sốt hẳn là được rồi nhỉ?”

Túc Kiều Kiều lẩm bẩm một tiếng, mí mắt nặng trĩu lại ngã xuống.

Loading...