Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 53

Cập nhật lúc: 2025-03-06 20:56:57
Lượt xem: 100

Túc Kiều Kiều nhíu mày, một câu lúc đọc tiểu thuyết vang lên, nguyên chủ thừa dịp Tống Thanh Hàm sinh bệnh để ở cùng một chỗ với tên kia, cô cho rằng sinh bệnh là vấn đề chân anh, kết quả hiện tại xem ra, là sốt sao?

...

“Đinh! Nhiệm vụ 6, người bị sốt rất khó chịu, yêu cầu ký chủ lau cơ thể cho chồng, để hạ nhiệt độ, phần thưởng: một gương toàn thân!”

Túc Kiều Kiều từ phòng bếp lấy diêm tới liền nghe thấy một câu như vậy, cô cũng không rảnh vui vẻ vì vừa muốn gương hiện tại đã có, trực tiếp thắp đèn dầu, lại đi lấy nước lạnh lau cho anh.

Tay chạm vào gò má Tống Thanh Hàm, lúc này mới phát hiện nhiệt độ của anh quá cao nhỉ?

Cô nhanh chóng lau người cho anh, hỏi hệ thống: “Có thuốc hạ sốt không? Tôi có mua được không?”

Hệ thống Hồng Nương phản ứng lại, vội vàng nói: “Có người! Ký chủ muốn mua sao? Năm hào một hộp, mười viên!”

“Mua.” Túc Kiều Kiều nói xong, trong tay liền xuất hiện một hộp thuốc hạ sốt, thương hiệu quen thuộc: Cảm Khang, thứ này đối với việc hạ sốt rất có tác dụng, nhất là người lần đầu tiên uống, cô vội vàng bẻ thuốc thành hai nửa, lấy nửa miếng trong đó nhét vào miệng Tống Thanh Hàm.

Ai ngờ tâm phòng bị của người này còn rất mạnh, cánh môi mím chặt, cũng không có ý mở ra.

Túc Kiều Kiều tức giận bóp hai cằm anh, bóp cho miệng anh đến nghẹn lại, lúc này mới đột phá phòng tuyến môi lợi, kết quả còn có hàm răng kia góp vui.

“... Tống Thanh Hàm! Há miệng ra!” Cô hét lên.

Dường như có cảm giác, Tống Thanh Hàm khép mí mắt lại, tròng mắt giật giật, nhưng không mở ra, có điều răng lưỡi mở ra, Túc Kiều Kiều trực tiếp nhét thuốc vào, ngón trỏ của cô bị cắn lấy, đầu lưỡi mềm nhũn chống chạm vào bụng ngón tay cô.

Đau quá!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-53.html.]

Túc Kiều Kiều đen mặt, trong lòng không có sự dịu dàng như vừa nãy, hung tợn uy hiếp: “Buông ra! Nếu không tôi sẽ cắn anh!”

Tống Thanh Hàm không nhúc nhích, nhưng đôi lông mày rậm kia đã nhíu lại, chắc là cảm khang ở trong miệng nát rồi, vị đắng kia kích thích anh.

Túc Kiều Kiều cười lạnh một tiếng, một phát cắn bả vai anh: “Hừ!”

Không chút lưu tình.

Tống Thanh Hàm bất ngờ bị đau đến đáng thương hừ một tiếng, trong miệng theo bản năng thả lỏng.

Túc Kiều Kiều vội vàng lấy tay ra, lau nước miếng trên người anh, lại từ tủ đầu giường lấy nước lạnh đã chuẩn bị đưa qua.

Vân Mộng Hạ Vũ

Lúc này anh rất ngoan ngoãn, còn có thể theo lực đạo của cô thoáng ngẩng lên một chút, uống từng ngụm nước lạnh, thuận tiện nuốt nửa viên thuốc đắng chát kia xuống.

Chỉ là cánh môi kia rõ ràng thể hiện sự ấm ức, cực kỳ giống biểu cảm của trẻ con sau khi ăn được thứ mình không thích.

Túc Kiều Kiều buồn cười chọc chọc mặt anh, sắc mặt hơi đẹp một chút.

Uống nước xong, Tống Thanh Hàm tiếp tục mê man.

Túc Kiều Kiều lau mồ hôi trên trán, còn phải lau thân thể cho anh, thuốc đã có, nhưng nhiệm vụ còn chưa hoàn thành, nghĩ đến đây, cô không khỏi gào lên: “Hồng Hồng, mi có thể đáng tin cậy không thế? Trực tiếp để tôi mua thuốc không tốt sao?”

Loading...