Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 320
Cập nhật lúc: 2025-03-13 06:12:42
Lượt xem: 22
Hệ thống Hồng Nương nhắc nhở: “Ký chủ mới à, mức độ phá hoại cơ thể của anh đã đạt tới 40% rồi, tạm thời không thể rời giường.”
“Ồ.” Tống Thanh Hàm lạnh lùng đáp một tiếng, suy tư làm thế nào để liên lạc với vợ.
Hệ thống Hồng Nương muốn bùng nổi rồi, thì ra chồng của ký chủ đại nhân so với ký chủ đại nhân còn khó đối phó hơn!
“Dưỡng tốt vết thương là có thể đi tìm ký chủ đại nhân rồi.”
Hệ thống Hồng Nương nói, thấy trong đôi mắt bình thản của Tống Thanh Hàm hiện lên một tia vui sướng, nó nhanh chóng thông báo: “Nhưng ký chủ đại nhân đã mất trí nhớ, cô ấy không nhớ ra anh, muốn cô ấy khôi phục lại, thì phải mua thuốc thần kỳ.”
Quên mất anh rồi ư?
Đồng tử Tống Thanh Hàm co rụt lại, có chút khẩn trương nắm chặt tay, nói: “Bao nhiêu tiền.”
Hệ thống Hồng Nương: “Đạt được giá trị tình yêu của ký chủ đại nhân, giá trị tình yêu đạt tới 100% là có thể mua viên thuốc thần kỳ!”
“Được.”
Hệ thống Hồng Nương dụ dỗ: “Thêm độ hảo cảm có thể mua bình xịt thần kỳ, vết thương trên cơ thể ngài hoàn toàn có thể dùng bình xịt thần kỳ xử lý.
Đôi mắt Tống Thanh Hàm híp lại, một ý nghĩ xuất hiện.
******
Túc Kiều Kiều cảm thấy gần đây mình rất không thích hợp.
Giống như cô quên một cái gì đó quan trọng, nhưng cơ thể không quên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-320.html.]
Cô luôn bất giác khi gặp phải phiền toái muốn gọi người khác, lời đã đến miệng, mà cái tên kia lại chậm chạp gọi không ra.
Cô sẽ theo bản năng dịch sang bên cạnh trong khi ngủ, giống như ai đó đang ôm cô ở đó, kết quả mỗi lần đều trống rỗng.
Chờ cô tỉnh táo lại, trong nháy mắt sợ tới mức nổi da gà nổi lên.
Chờ mẹ cô trở về, nhìn con gái với quầng thâm mất, nhất thời đau lòng thiếu chút nữa phải che miệng khóc: “Ôi chao, gái ngoan của mẹ, có phải con không khỏe không?”
Túc Kiều Kiều lắc đầu: “Gần đây vội vàng không ngủ ngon, mẹ, con nhớ mẹ rất nhiều, tối nay chúng ta ngủ cùng nhau được không?”
“Được rồi.” Mẹ túc đêm gật đầu không ngừng, nhìn người chồng đi theo phía sau, vung tay lên: “Mau chuẩn bị dọn dẹp, ăn bánh chẻo nhé? Mẹ vừa đi ngang qua siêu thị mua cho con thịt dê cà rốt, bây giờ nấu lẩu ăn.”
“Được.” Túc Kiều Kiều gật gật đầu, nhắm mắt theo sau mẹ mình.
Chỉ khi đi theo mẹ, cô mới có thể cảm thấy an ủi.
Mấy ngày nay đúng là bởi vì vội vàng không ngủ ngon, cũng không phải cái gì khác, mà là cô sợ hãi không ngủ được, vừa vặn mấy ngày nay cảm giác không biết thế nào đã gõ chữ ầm ầm.
Vốn cô không lưu bản thảo, hiện tại đã lưu trữ mấy vạn chữ bản thảo, nếu có cố gắng hơn nữa, là có thể kết thúc quyển sách này.
Túc Kiều Kiều đối với trạng thái như vậy vừa vui vẻ vừa sợ hãi, bởi vậy sự thèm ăn cũng giảm xuống, thế nên cô mới gầy đi.
......
Vân Mộng Hạ Vũ
Ba mẹ Túc đều không mập, nam cao gầy, đeo kính, dáng vẻ giáo sư đại học nho nhã, nữ cũng gầy gò, gương mặt hiền lành, mang vòng đeo tay và phỉ thúy, mặc quần áo là màu sắc đẹp, phong cách vẫn còn.