Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 316

Cập nhật lúc: 2025-03-13 06:12:34
Lượt xem: 20

Chua xót làm sao.

Cũng may hai ba mẹ đối xử với cậu vẫn tốt, mặc kệ đi tới đâu, hai người cũng không quên gửi cho cậu một đống đồ đạc, tuy rằng rất nhiều lúc, bởi vì đường xá xa xôi, khi đến tay thì đã hỏng hết.

Nhưng cũng bởi vì tình cảm dành cho ba mẹ, cậu cũng không dính vào thói quen xấu như những phú nhị đại kia, cảm giác với trò chơi cũng như vậy, dù sao cậu ở phương diện cực kỳ nghiêm túc, hy vọng có thể tìm được một người tương xứng với tính cách của mình, cho nên trước đó cậu vẫn giữ mình trong sạch.

Mãi đến năm hai mươi lăm tuổi, cậu gặp được một cô gái, hiểu được cảm giác động tâm, sau đó phấn khởi theo đuổi, cuối cùng ôm người đẹp về nhà.

Thật ra khi có người mình thích, thì đôi mắt của bản thân, không bao giờ có thể chứa đựng bất cứ điều gì khác.

Ba mẹ cậu sống thọ, không bệnh không đau, hai người một trước một sau, an tĩnh rời đi, tang lễ cũng không làm lớn, mọi thứ đều làm theo ba mẹ nhắc từ trước, hãy chôn cất hai người với nhau.

Tống Thiên Ninh nắm tay vợ mình, lại ôm con trai, tâm trạng bất ngờ vô cùng bình tĩnh.

Vân Mộng Hạ Vũ

Thậm chí có thể cười nói: “Sau này sẽ không ai làm phiền thế giới của ba mẹ nữa.”

Bởi vì có Tẩy Tủy Đan lúc trước làm nhiệm vụ kiếm được, Túc Kiều Kiều cả đời này sống không bệnh không tật.

Cô rất may mắn có thể tự nhiên c.h.ế.t trong thời gian và không gian đó, vì vậy cô đã rất hài lòng với việc có thể sống một lần, vả lại còn không có bất kỳ kỳ vọng nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-316.html.]

Ai ngờ... Khoảnh khắc trước lúc chết, cô đột nhiên có thể mở mắt ra, nghĩ rằng đó là ánh sáng trở lại, nhưng đập vào mắt là một màn hình đang phát sóng, trên màn hình là những người mặc cổ trang đang đùa giỡn với nhau, ồn ào, các loại bình luận hài hước lóe lên, làm cho toàn bộ tình tiết thêm vài phần hài hước.

Túc Kiều Kiều đầu óc vẫn trong trạng thái mê man, nhìn căn phòng xa lạ lộ ra một tia quen thuộc, bàn phím, cùng với... giao diện màn hình phái dưới kia, tất cả những điều này đều đang nói với cô rằng... Dường như cô đã quay về rồi thì phải?

Đáng tiếc thời gian trôi qua quá lâu, cô đều quên mất dáng vẻ của thế giới này, ngày tháng trôi qua như thế nào.

Lúc này là ngày mấy nhỉ?

Cô cho rằng ngay cả khi cô trở lại, cô cũng nên ở trong bệnh viện, suy cho cùng lúc cắm trại cô cũng bị rơi xuống hố, có khi phải gặp trấn thương, nhưng tình hình bây giờ là sao đây chứ?

Trình độ vô giải này giống như tại sao cô lại xuyên không lúc trước.

Trong gần năm mươi năm sống trong không gian và thời gian khác, khi Túc Kiều Kiều qua đời, thời đại đó thực sự đã tốt hơn so với lúc ban đầu cô xuyên cô.

Đột nhiên trở về, Túc Kiều Kiều choáng váng rất lâu, mới nhớ lại một ít nội dung.

Đây là ngôi nhà nhỏ có mình cô sống.

Loading...