Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 230

Cập nhật lúc: 2025-03-11 11:54:35
Lượt xem: 38

Vì thế thúc giục Tôn Phương tới nói với con gái, bảo cô đừng quá đáng như vậy.

Túc Kiều Kiều xấu hổ che mặt: “Biết rồi biết rồi, sau này không thế nữa!”

Quá xấu hổ, lần sau cô sẽ ăn kẹo trước mặt ba nhóc con kia, còn không cho mấy đứa!

Tôn Phương thấy vậy, cười tủm tỉm: “Ai, con gái của mẹ cũng trưởng thành rồi.”

Túc Kiều Kiều tiếp tục che mặt, kiên quyết không ngẩng đầu.

Vân Mộng Hạ Vũ

Tôn Phương bật cười, lắc đầu rời đi.

Ra khỏi cửa phòng, nhìn thấy con rể ngồi trong sân, Tôn Phương cũng nhắc nhở một tiếng: “Kiều Kiều tuổi còn nhỏ, tùy hứng một chút, mẹ hy vọng con có thể chưng chiều con bé, nhưng cũng đừng để cái gì cũng tùy ý con bé, phải yên tĩnh dưỡng thương, không thể muốn vui vẻ như trước mắt, biết không?”

Tống Thanh Hàm đứng dậy, căng mặt gật đầu, trong ánh mắt ôn hòa mang theo chút ngượng ngùng không tự nhiên: “Mẹ, con biết, con cũng có chừng mực, Kiều Kiều rất hiểu chuyện.”

Ý cười trên mặt Tôn Phương càng thêm sâu: “Các con hiểu là tốt rồi, mẹ về trước đây.”

Tống Thanh Hàm đưa bà ấy ra cổng, đám người rời đi, anh đóng cửa viện lại, lúc này mới trở về, vừa vào phòng, chỉ thấy người trên giường đã chui vào trong chăn.

Thời tiết tháng 10 hơi lạnh.

Túc Kiều Kiều trốn trong chăn nhưng vẫn toát mồ hôi, nhận thấy có người tiến vào, cô lập tức xốc chăn lên, gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng kia ở trong phòng có chút u ám, vẫn rõ ràng như trước.

Thị lực tốt của Tống Thanh Hàm có thể nhìn thấy con ngươi sáng lấp lánh của cô, cùng với đôi môi đỏ mọng, ý cười từ đáy lòng lan tràn ra, anh đi qua lau mồ hôi cho cô: “Được rồi, không sao đâu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-230.html.]

“Hừ!” Túc Kiều Kiều một phát cắn vào n.g.ự.c anh.

Cơ thể Tống Thanh Hàm hơi cứng đờ, nhịn không được lại hỏi ra câu kia: “Bé cưng, em đã đỡ chưa?”

*****

Trương Chí Thành bị người giật cho ngất xỉu, đến khi tỉnh lại, sắc trời đã tối.

Đầu lưỡi có chút vị đắng, hắn ta nhổ nước miếng, lúc này mới cảm giác thoải mái một chút, lại bị cảnh tượng này làm cho trong lòng lạnh lẽo.

Là một thanh niên hơn hai mươi tuổi tay trói gà, Trương Chí Thành bị tình cảnh này hoảng sợ, hai chân nhũn ra đi trở về, dọc theo đường đi đều kinh hồn bạt vía, sợ trong bóng tối có thể chạy ra một nữ quỷ cắn hắn ta một cái hay không.

Rốt cuộc, chờ sau khi hắn ta an toàn về đến nhà, mới cảm giác trong lòng thả lỏng.

Chỉ là khi mẹ hắn ta nhìn thấy con trai trở về, bà ta khẩn trương kéo hắn ta kiểm tra, chỉ sợ hắn ta bị thương chỗ nào,

Trương Chí Thành bỗng nhiên cảm giác một trận bài xích, cổ họng giật giật, cảm giác ghê tởm làm sao, dạ dày thậm chí quay cuồng.

“Con đi đâu đây? Mặt xám xịt.” Bà Trương đau lòng lau bụi trên mặt cho con trai.

Trương Chí Thành nhịn một hồi, chỉ là khi bà Trương tới gần, cảm giác buồn nôn kia càng thêm mãnh liệt, bỗng nhiên đẩy bà ta ra, chạy đến phòng vệ sinh: “Ọe ——”

Loading...