Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 223
Cập nhật lúc: 2025-03-11 11:54:21
Lượt xem: 52
Đáng tiếc kiếp trước cô học máy tính, ngoại trừ trù nghệ, cũng không có quá nhiều kỹ năng, nhưng nếu đi chợ đen bán đồ ăn, nhiều khi còn có nguy cơ bị bắt.
*****
Túc Kiều Kiều có chút mỏi mệt, sau khi trở về phòng liền nằm ở trên giường.
Thấy Tống Thanh Hàm tiến vào, cô lập tức vung tay nhỏ bé, mềm nhũn chào hỏi: “Chào~”
Tống Thanh Hàm cười khẽ một tiếng, thật sự nằm trên giường với cô, tay phải ôm người vào trong ngực, nhẹ giọng hỏi: “Đang suy nghĩ gì vậy?”
“Bột mì trong nhà không đủ, thịt còn chưa dùng hết, hơn nữa bánh bao thịt kia hình như đều bán hết, chứng tỏ cái này có thể phát triển bền vững.”
Túc Kiều Kiều vươn ra mấy ngón tay non nớt tính toán: “Chúng ta phải đi mua chút bột mì, nhưng mua nhiều, em sợ bị người ta đoán được.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Bột mì của công ty cung cấp và tiếp thị rẻ hơn, tất nhiên, đó là bởi vì họ muốn phiếu.
Vừa vặn lúc trước cô hoàn thành nhiệm vụ, còn có không ít phiếu ở trong hệ thống Hồng Nương, Túc Kiều Kiều thiết lập chúng thành các loại phiếu như bột mì, thịt.
Nhưng... Muốn cô tự mình đi mua, thì sẽ dễ dàng bị người phát hiện, cho Kế Hoàn đi mua, lại rất quái dị, mỗi năm trong đại đội bọn họ mỗi nhà đều có đủ loại phiếu, nhiều hơn một chút cũng sẽ không nhiều lắm.
Số phiếu cô lấy ra ngược lại không ít.
Tống Thanh Hàm trầm ngâm vài giây, nói: “Để anh đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-223.html.]
“Hả?” Túc Kiều Kiều mở to hai mắt.
Tống Thanh Hàm lúc trước cũng không chủ động tham dự những thứ này, dường như ở trong mắt anh, Túc Kiều Kiều chính là làm chút buôn bán nhỏ, anh vẫn cảm thấy Kiều Kiều có thể không làm việc, chỉ tiêu tiền, dù sao anh cũng có thể kiếm tiền.
Nghĩ đến đây, Túc Kiều Kiều bỗng nhiên ngộ ra một chuyện, anh vẫn cảm thấy mình có thể kiếm tiền, cái cảm thấy này... có nghĩa là gì?
Anh thực sự còn lối đi khác sao?
Cô xoay người ngồi dậy, nằm sấp trước n.g.ự.c anh, ngửa đầu đôi mắt lấp lánh nhìn anh, im lặng thúc giục: Mau nói đi!
Tống Thanh Hàm nhìn cô, ý cười trong lòng càng thêm nồng đậm, tâm địa lạnh lùng cứng rắn đều mềm nhũn thành nước: “Lần trước Vương Kiêu đưa chúng ta đi thành phố, hai ngày trước liên lạc với anh, còn hỏi anh có thiếu cái gì không, đến lúc đó dùng xe đưa tới đây.”
“Ôi” Túc Kiều Kiều vui mừng mỉm cười, hôn anh hai cái, nói: “Anh thật lợi hại!”
Lúc trước cô thỉnh thoảng thấy Tống Thanh Hàm sẽ có thư từ, bản thân cô không thích người khác tùy ý đọc thư của mình, cô cũng không chủ động đi xem, cũng không có hứng thú với chuyện này, cái đầu nho nhỏ của cô cả ngày cân nhắc đều là ăn uống, làm sao để cho mình ăn ngon một chút linh tinh.
Nào biết trong tay Tống Thanh Hàm còn có không ít mối quan hệ.
Nghĩ như vậy cũng có thể lý giải, sóng vai tác chiến, anh em sống c.h.ế.t nương tựa lẫn nhau, tình cảm tự nhiên rất sâu, giúp một chút việc nhỏ vô thương đại nhã không thể đơn giản hơn.