Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 216

Cập nhật lúc: 2025-03-10 06:26:31
Lượt xem: 50

“Đứa nhỏ này to gan lớn mật!” Tôn Phương oán hận chọt vào đầu con gái trong ngực,

Tay ngứa đến không chịu nổi, lại luyến tiếc, chỉ có thể trừng mắt nhìn Tống Thanh Hàm: “Con cũng vậy, bản thân lớn hơn Kiều Kiều bốn tuổi, con bé không hiểu chuyện, mà con cũng không hiểu chuyện?”

Tống Thanh Hàm cúi đầu, ngoan ngoãn nghe mắng.

Túc Kiều Kiều chột dạ che mặt, tính ra, cô so với Tống Thanh Hàm còn lớn hơn một tuổi.

Trương Thiến và Lý Tú ngược lại không sợ hãi như vậy, sau một thời gian ngắn sợ hãi, cả hai lập tức hiểu được vì sao Túc Kiều Kiều lại hào phóng như vậy, không chỉ có Tống Thanh Hàm trợ cấp, chỉ sợ còn có chuyện vụng trộm làm ăn này.

Trương Thiến dẫn đầu nói: “Mẹ, thật ra cũng không sao, dù sao người ra ngoài bán đồ không phải em gái, tính nguy hiểm không nhiều như vậy, con muốn kết hợp với em gái làm bánh bao.”

“Con cũng muốn! Lý Tú quyết đoán gật đầu: “Con mang thai vừa lúc không đi làm, cũng không ai nói gì.”

“Mẹ, mẹ đồng ý đi? Chúng ta kiếm tiền cũng có thể sống tốt hơn một chút.” Túc Kiều Kiều ở trong n.g.ự.c bà ấy làm nũng không thôi.

Sắc mặt Tôn Phương biến ảo, nhưng nhìn con gái không ngừng làm nũng kia, chần chờ, vẫn gật đầu đồng ý.

Bốn ông tướng kia đều không nói một tiếng, bọn họ mặc kệ chuyện trong nhà, chỉ cần nghe phân phó là được rồi.

Vì thế một nhịp liền hợp, mười hai giờ đêm hôm đó, bọn họ tạm thời tạo thành băng đảng!

Hơn nửa đêm, Tôn Phương dẫn hai con dâu vụng trộm đến nhà con gái, một đám người cùng nhau làm bánh bao, Tống Thanh Hàm canh gác, thuận tiện làm trợ thủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-216.html.]

Anh bị thương, ngày hôm sau cũng không cần đi làm, trễ một chút không sao, đến lúc đó có thể cùng cô ngủ bù.

Ba giờ sáng, xử lý được mấy trăm cái bánh bao, Kế Hoàn đạp xe, dùng sọc lớn đưa đống bánh ra ngoài, một phần hợp tác với người khác, một phần tự mình bán, kiếm ít một chút, nhưng cũng càng thêm an toàn.

Chỉ cần đồ đạc ra cửa, chuyện còn lại không cần bọn họ để ý tới, chờ cuối cùng chia tiền là được.

*****

Túc Kiều Kiều ngáp ngáp, buồn ngủ ước gì trực tiếp quay đầu ngủ, vì thế đi lại cũng có chút bất ổn, lúc vào nhà chính, cô lập tức vấp ngã vì cánh cửa kia.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Á——” Cô hô nhẹ một tiếng, sắp ngã xuống.

Tống Thanh Hàm khẽ biến sắc, lập tức đưa tay đón cô, khó khăn lắm mới kéo người vào trong ngực, vết thương ở cánh tay trái lại truyền đến một trận đau đớn xé rách, khiến anh hít một hơi khí lạnh.

Túc Kiều Kiều vội vàng đứng vững cơ thể, bối rối nói: “Sao vậy? Đụng vào vết thương rồi ư?”

“Không sao đâu.” Tống Thanh Hàm lắc đầu, âm thanh lại lộ ra một cỗ vô lực.

Túc Kiều Kiều lập tức không còn buồn ngủ nữa, cô nhanh nhẹn đốt nến, độ sáng của đèn dầu hiển nhiên không đủ.

Đốt xong, Túc Kiều Kiều xoay người kéo Tống Thanh Hàm vào trong nhà, lúc này mới phát hiện cánh tay kia đã sớm nhiễm máu.

Loading...