Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 213

Cập nhật lúc: 2025-03-10 06:26:25
Lượt xem: 37

Đôi mắt anh dịu dàng, động tác thân mật, giọng nói đều cẩn thận, sợ cô không vui.

Túc Kiều Kiều đương nhiên cảm giác được, là con gái, tuy rằng bình thường cô tùy tiện, nhưng lúc này cảm giác mẫn cảm ngoài ý muốn, cũng chú ý tới anh thay quần áo, đoán được tâm tư của anh.

Quyết đoán bỏ lại nhiệm vụ không có ý tốt kia, tức giận trợn trắng mắt, nũng nịu trách cứ nói: “Đến mức đó sao? Yên tâm, tôi không phải là người gây sự, anh đã bị thương cả rồi, tôi còn có thể làm sao bây giờ?”

Cuối cùng, cô hỏi: “Có phải anh chưa ăn cơm đúng không? Làm chút gì cho anh nhé?”

Tống Thanh Hàm nhìn dáng vẻ tức giận của cô, trong lòng vừa ấm vừa chát, vô số lần ở trong lòng tự nói với mình, cũng may lúc trước nghe đề nghị của Đại Ngưu, cưới cô về.

Bên cạnh cô, anh cảm nhận được như một ngôi nhà thực sự.

Tống Thanh Hàm mím môi, không hé răng, chỉ gật đầu một chút, ánh mắt còn nhìn cô.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trong lòng Túc Kiều Kiều còn có chút khó chịu, cảm thấy anh quá coi thường mình, cô kiêu ngạo hừ lạnh một tiếng, đứng dậy đi nấu cơm.

Vừa lúc cô cũng đói bụng.

Chỉ là cô mới đứng dậy, Tống Thanh Hàm cũng đứng lên, tay phải hoàn hảo tự động nắm tay trái của cô, bị cô trừng cũng không tức giận, ôn hòa mỉm cười.

Túc Kiều Kiều chớp mắt nhìn.

Anh khẽ hôn lấy cô, Tống Thanh Hàm cười càng vui vẻ.

Túc Kiều Kiều: “...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-213.html.]

Cô cứng mặt, hung dữ nói: “Anh đã bị thương rồi, đừng lộn xộn, ngồi ở đây, tôi bưng tới cho anh.”

“Anh muốn ở bên em.” Tống Thanh Hàm nhỏ giọng nói, rũ mắt nhìn bàn tay hai người nắm chặt.

Thanh niên cao lớn trước mắt cúi đầu, trên cánh tay phải còn có vết thương, nhìn cường tráng, hết lần này tới lần khác lại làm cho người ta có cảm giác đáng thương, gương mặt tuấn tú lộ ra một cỗ cảm giác đáng thương, trái tim Túc Kiều Kiều nhất thời mềm nhũn không chịu nổi, lại toát ra vài tia cảm xúc chua xót, không kiên nhẫn nói: “Được rồi, đi thôi.”

Tống Thanh Hàm lập tức vẻ mặt hớn hở.

*****

Lúc Túc Kiều Kiều trở về vừa vặn là nửa sau giờ nghỉ trưa của người trong thôn, bởi vậy cho dù có náo nhiệt đến đâu, cũng không ai ầm ĩ.

Cô trở về mới biết người đàn ông của mình đã g.i.ế.c một con lợn rừng.

Chỉ là cô không nghĩ tới chuyện ăn thịt, chỉ nhớ vết thương của anh, làm mì canh cho anh, bản thân cũng ăn, bắt đầu cân nhắc lát nữa làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ.

Nhiệm vụ này so với tất cả nhiệm vụ trước cộng lại còn có cấp bậc đột phá hơn!

Chỉ cần nhớ tới, Túc Kiều Kiều nhịn không được mặt đỏ tim đập, rồi lại khó khăn, không thể lộ ra vẻ mặt như vậy, bằng không Tống Thanh Hàm sẽ cảm thấy cô đi ra ngoài một chuyến, muốn vượt tường .

Hai loại cảm xúc rối rắm hòa cùng một chỗ, sao có thể gọi là quái dị!

Loading...