Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 191

Cập nhật lúc: 2025-03-10 06:25:43
Lượt xem: 39

Tuy rằng không ăn quá ngon, nhưng ăn cũng không kém, không có thịt nướng, lẩu, bít tết, ma cay nóng v.v... lại có bữa chính thực sự bổ dưỡng, ba bữa định lượng theo thời gian, số lượng vận động cũng không nhiều, dẫn đến cô... Cảm thấy mình sắp mọc ra nọng cằm rồi.

Tống Thanh Hàm ôm cô bước ra cửa sau, thuận tay xốc người trong ngực, khẽ cười nói: “Không mập, rất nhẹ.”

Anh cảm thấy chỉ nhẹ nhà xốc cô lên, nhưng trên thực tế Túc Kiều Kiều trực tiếp giống như bay trên không.

Cô lập tức bị dọa đến ôm chặt cổ anh, đập đầu vào mặt anh, oán giận nói: “Làm tôi sợ rồi!”

“... Xin lỗi.” Tống Thanh Hàm quyết đoán xin lỗi, lại lấy lòng hôn lên mặt cô một cái: “Không sợ không sợ.”

Túc Kiều Kiều u ám nhìn anh, Tống Thanh Hàm càng thêm chột dạ, vội vàng buông người bỏ chạy.

...

Nhiệm vụ vẫn phải làm.

Tối nay không thành công được nữa, vậy thì nhiệm vụ trực tiếp thất bại.

Bởi vậy Túc Kiều Kiều rất nhiều nghiêm túc với việc tối nay.

Cô tắm rửa xong, thuận tay rửa sạch mắt cá chân, cả người thơm ngào ngạt, mặc quần áo xong, lúc này mới hô một tiếng: “Thanh Hàm.”

Tống Thanh Hàm lập tức xuất hiện, ôm lấy cô không mang giày.

Tối nay có chút lạnh, vừa ra khỏi phòng vệ sinh, Túc Kiều Kiều liền rùng mình một cái, chân ướt át càng cảm thấy lạnh lẽo, Tống Thanh Hàm tăng nhanh cước bộ, đưa cô đến phòng, lại thuận tay kéo chăn bọc lại cho cô, lúc này mới đi rửa mặt.

Chờ hai người rửa sạch xong, trời vừa vặn chập tối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-191.html.]

Theo thời gian tiến vào mùa thu, sắc trời tối càng ngày càng sớm, nhìn thanh niên đi theo bóng đêm tiến vào, Túc Kiều Kiều kiêu hoảng hốt một chút, nhớ tới, hình như chính là mùa thu này, không biết là tháng mấy, nữ chính ngồi trên máy kéo đi vào thôn này.

Nhưng chẳng bao lâu cô đã mỉm cười.

Tống Thanh Hàm có chút không rõ sao cô bỗng dưng mỉm cười, nhưng thấy nụ cười như hoa kia, anh nhịn không được đưa tay chọc chọc, “Đang suy nghĩ gì?”

Chỉ là một chọc này, vừa vặn Túc Kiều Kiều nhìn thấy anh tiến vào, ngửa ra sau một chút, góc độ không đúng, thế là chọc vào cánh môi.

Hai người đồng thời sửng sốt, sau đó không tự nhiên tránh ánh mắt anh, Túc Kiều Kiều nhỏ giọng nói: “Không nghĩ gì cả.”

Tống Thanh Hàm ho nhẹ một tiếng, lại cố gắng tự nhiên xoa xoa đầu cô, đi lấy thuốc: “Em thò chân ra, anh bôi thuốc cho.”

Vân Mộng Hạ Vũ

“À.” Nhiệt độ Túc Kiều Kiều vừa mới tiêu tan lại lần nữa vọt lên, trái tim bắt đầu nhảy loạn, chậm rãi vươn chân ấm áp trong chăn ra, đặt trên đùi anh.

Tống Thanh Hàm liền nâng chân lên, trước tiên dùng khăn mặt chườm lạnh, đây đều là việc bác sĩ dặn dò, sau 24 giờ, cái chân sưng quá thì chườm nóng.

Túc Kiều Kiều trầm mặc nhìn động tác của anh, mãi cho đến khi muốn bôi thuốc.

Nếu không nói, thì sẽ muộn.

Túc Kiều Kiều vào lúc anh muốn bôi thuốc, bỗng nhiên cô dịch chân sang bên khác.

Tống Thanh Hàm buồn bực: “Làm sao vậy?”

Loading...