Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 190

Cập nhật lúc: 2025-03-10 06:25:41
Lượt xem: 43

Cô gái lắc đầu, khàn giọng nghiêm túc nói: “Chúng ta có tiền, đi khám bệnh trước đã!

Ông lão có chút nghi hoặc, muốn nói gì, lại nói không nên lời, cau mày, trong mắt lộ ra vẻ lo lắng.

Cô gái đỏ mắt và nói: “Có một người tốt cho cháu vay mười đồng, đủ rồi, sau này cháu sẽ trả lại.”

“Cháu sao...” Ông bà thở dài một tiếng, chỉ là máy kéo khởi động, trên đùi đã vô cùng đau đớn, ông ấy lại nói không nên lời.

Vương Kiến Nghiệp còn có chút ngạc nhiên, ông ấy đương nhiên cũng nhìn thấy cảnh tượng kia, không ngờ tới đứa nhỏ Kiều Kiều này thật sự hào phóng như vậy, có điều nghĩ lại một chút, lại có thể lý giải, bản thân cô cũng không phải là người đỏng đảnh, bằng không cũng sẽ không gả cho Tống Thanh Hàm khi mất đi sức lao động.

Đối với nhà họ Tống sở dĩ tàn nhẫn như vậy, cũng là bọn họ đáng đời.

Đều cùng một thôn, lúc trước ngược đãi đứa nhỏ Tống Thanh Hàm này, cũng không biết người khác sẽ nhìn thấy sao?

...

Túc Kiều Kiều đưa tiền ra ngoài, bấy giờ mới cảm giác an tâm một chút.

Cô chưa bao giờ là người keo kiệt, chỉ là tương đối quan tâm đến cảm nhận của mình, làm cho người khiến cô không thoải mái, một xu cũng đừng hòng lấy được, nhưng trong loại tình huống này, cô vẫn rất hào phóng.

Tống Thanh Hàm vừa nhìn cô cử động, liền cảm thấy kinh hồn bạt vía, bởi vậy cô vừa xoay người, anh lập tức khom lưng ôm cô đưa đến phòng: “Em nghỉ ngơi một lát, anh nấu nước cho em.”

“Được.” Túc Kiều Kiều gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-190.html.]

Vân Mộng Hạ Vũ

Thấy bóng lưng cường tráng nhanh chóng rời đi, Túc Kiều Kiều thở dài một tiếng, nhìn mắt cá chân lớn hơn, thật khổ mà, làm khó cuộc sống nghẹn khuất của Tống Thanh Hàm lúc trước.

Nhưng nghĩ đến việc phải làm tối nay, gương mặt cô lại đỏ lên.

Suy nghĩ lập tức lan tràn ra, Túc Kiều Kiều phát hiện bây giờ sức lực của Tống Thanh Hàm thật sự rất lớn, ôm mình giống như ôm hai bộ quần áo, rất dễ dàng.

Cô bất ngờ nghĩ đến kiến thức học được trên một trang web màu hồng phấn nào đó, yên lặng nhộn nhạo, lại rất nhanh lắc đầu, chưa... chưa nhanh vậy đâu!

Chờ Tống Thanh Hàm thêm nước, lúc đi vào dẫn cô đi vệ sinh, chỉ nhìn thấy gương mặt đỏ bừng của cô, có chút nghi hoặc hỏi: “Sao vậy?”

Túc Kiều Kiều mím môi lắc đầu, chìa tay về phía nh.

Tống Thanh Hàm lập tức đi qua ôm cô.

“Tôi có mập không?” Túc Kiều Kiều tò mò hỏi một câu, lại sờ sờ gương mặt mình.

Trước khi xuyên qua cô sống một mình, đói bụng thì ăn cơm, không đói thì không ăn, về phần đồ ăn vặt tuy rằng có, nhưng cô làm việc sẽ tiến vào tình trạng quên mình, đồ ăn vặt thường xuyên hết hạn cũng không ăn hết, bởi vậy cân nặng vẫn không lên được.

Cô nhớ rõ lúc mình xuyên qua vẫn còn là mặt trái xoan, sau đó không biết lúc nào thì biến thành mặt trứng ngỗng.

Loading...