Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 188

Cập nhật lúc: 2025-03-10 06:25:37
Lượt xem: 59

Đại Bảo vui mừng đến đỡ cô: “Cô, bà nội nói để chúng cháu tới chăm sóc cô.”

Túc Kiều Kiều tỏ vẻ mình ổn, để cho ba nhóc con chăm sóc cô? Mẹ cô cũng dám nói.

Cô khập khiễng, một chân nhảy vào phòng bếp, định cho bọn họ và mình một ít đồ ăn, đương nhiên không phải là bữa ăn chính, chỉ là đồ ăn vặt mà thôi.

Sau khi xem phòng bếp, cô phát hiện món làm nhanh nhất vẫn là phở ruột, vì thế liền để cho Đại Bảo đốt lửa, Nhị Bảo và Tiểu Bảo mang củi vào.

Lúc trước Túc Kiều Kiều còn muốn làm một cái lò nướng, đương nhiên là dùng bùn đất làm thành, lúc trước cô lướt mạng thấy có một blogger dạy video,

Đáng tiếc cô không cảm thấy mình sẽ dùng, xem qua đã quên béng, cũng không biết để Tống Thanh Hàm thử làm, có thể thành công hay không.

Ba đứa nhỏ bên cạnh, so với cô ở nhà một mình không thể đi mạnh hơn nhiều, còn có thể nói chuyện.

Phở ruột cô làm vài phần, sau đó bảo Đại Bảo đưa cho Triệu Tư Tư cách vách một phần.

Triệu Tư Tư còn chưa đi làm, Túc Kiều Kiều cảm thấy cô ấy đang lười biếng làm việc, nhưng nghĩ đến các mối quan hệ trong nhà cô ấy, nghĩ đến không có gì to tát.

Đến giờ tan làm, Tống Thanh Hàm đã sớm trở về nấu xong đồ ăn, giữ lại ba đứa nhỏ ở lại ăn cơm.

Mới ăn xong, Tống Thanh Hàm đi rửa chén, Túc Kiều Kiều mơ hồ nghe thấy trong thôn có người khóc, tiếng khóc này cực kỳ khổ sở, so với tiếng kêu rên của mẹ Tống không biết làm cho lòng người chua xót bao nhiêu lần.

Cô nghe được có chút khó chịu: “Đại Bảo, cháu đi xem ai đang khóc thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-188.html.]

“Vâng!” Đại Bảo rất nhanh liền chạy đi, chỉ chốc lát sau lại trở về, cau gương mặt nhỏ nhắn nói: “Là người trong chuồng trâu, ông lão bị gãy chân...”

Chuồng trâu?

Túc Kiều Kiều suy nghĩ một chút, rất nhanh nhớ tới, trong trí nhớ của nguyên chủ, thôn bọn họ có một người từ trong thành đến lao động cải tạo, nghe nói là phạm sai lầm, còn mang theo một đứa cháu gái mười mấy tuổi.

Đã nhiều năm, ông bà và cháu gái rất an phận, chăm sóc con trâu kia cực kỳ tốt, người trong thôn phần lớn không xấu, ngoại trừ mấy năm đầu tiên sẽ có người chỉ trỏ, những lúc khác đều mở một mắt nhắm một mắt, không ai để ý bọn họ nữa.

Ông lão kia...

Túc Kiều Kiều không biết rốt cuộc là tình huống gì, có điều dựa theo tình huống thường thấy trong tiểu thuyết, rất nhiều người đều không phải là người xấu, có người bị hãm hại, có người bị phán đoán sai, hiện giờ bọn họ rơi vào kết quả này...

Vân Mộng Hạ Vũ

Túc Kiều Kiều đang nghĩ, bỗng nhiên cảm thấy âm thanh kia cách bọn họ dường như gần hơn.

Cô một chân nhảy đến cửa, chỉ thấy một người mặc quần áo chắp vá một đường quỳ xuống, đến mỗi cửa nhà đều quỳ một cái,

Cầu xin bọn họ mượn một chút tiền, tương lai sẽ chặt củi hoặc là trả lại cho bọn họ.

Một số người sẽ cho một gì đó, những người khác khó khăn nói hai câu.

Loading...