Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 187

Cập nhật lúc: 2025-03-10 06:25:35
Lượt xem: 61

Vì vậy, cô không có nhiều đồ ăn vặt.

Cũng may cô có tiền, mỗi ngày một vào đồng quỹ hôn nhân, cô luyến tiếc dùng nó, nhưng thỉnh thoảng cũng có thể mua đồ ở đó, các loại đồ ăn vặt vẫn có thể ăn không ít.

Hôm nay còn chưa dùng hết hạn, Túc Kiều Kiều nhìn trong nhà chỉ còn lại một mình mình, yên lặng gọi Hồng Hồng một tiếng, trong nháy mắt, một cái xiên thịt dê nướng dường như còn đang bốc khói xuất hiện trong tay cô.

Túc Kiều Kiều hít sâu một hơi, thỏa mãn gào khóc cắn một miếng, thật thơm!

...

Thông qua việc ăn cái gì bổ cái đó, mắt cá chân của Túc Kiều Kiều bị thương, thì phải bổ xương canh.

Tống Thanh Hàm cố ý dành thời gian đi trấn một chuyến mua hai cái xương ống cộng thêm hai móng heo, một ít thịt chờ Túc Kiều Kiều thích ăn thức ăn trở về.

Xương ống vẫn nấu canh, những thứ khác có thể om thì om luôn.

Hai con gà mái trong nhà mỗi ngày đẻ một hai quả trứng, những quả trứng kia cũng rất lớn, có điều cũng không phải mỗi ngày đều có trứng vàng, cách hai ba ngày mới có một quả trứng đặc biệt lớn, mở ra xem, nhất định là hai quả trứng vàng.

Những quả trứng này, hai người ăn không nhiều lắm, để lại tốt hơn, tính toán dự trữ ăn.

Bây giờ, một số thực phẩm không dễ dàng bị hỏng cho lắm.

Bởi vì ngày hôm qua mời hai anh trai hỗ trợ, bởi vậy thứ này, Túc Kiều Kiều đều để Tống Thanh Hàm đưa một phần qua đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-187.html.]

Hai chị dâu nhìn thịt kho thơm ngào ngạt trên bàn và canh xương dày đặc, lại nhìn cơm lương thực thô vốn đã chuẩn bị, rốt cục hiểu được, cơm nhà mình được cải thiện đều nằm trong tay Túc Kiều Kiều, Trương Thiến vẻ mặt quái dị trong chớp mắt, nhỏ giọng nói: “Mẹ, con định làm cho em gái và em rể hai đôi dép lê, kích thước chân của hai đứa là bao nhiêu?”

Tôn Phương nhìn con dâu lớn, trong mắt có chút vui mừng, cười nói: “Kiều Kiều là 35, Thanh Hàm không biết, có điều nhìn cũn cỡ bằng thằng cả thôi, cô làm hơi lớn một chút cũng được, dù sao dép lê lớn một chút cũng không sao.”

“Được.” Trương Thiến gật đầu.

Tôn Phương cười nói: “Lúc trước Kiều Kiều lại tặng một ít vải, lát nữa đưa cho cô, làm cho mình hai đôi.”

Trương Thiến nhất thời cười rộ lên: “Cảm ơn mẹ.”

Chị ta xem như hiểu rõ, cho dù thật sự để cho em gái chiếm của hời, thì bản thân chị cũng thật sự chịu thiệt.

Buổi chiều sau khi ăn cơm xong, Tống Thanh Hàm liền đi làm.

Anh muốn thừa dịp thời gian còn sớm, làm xong việc sớm, trở về là có thể nấu cơm cho Kiều Kiều.

Hiện giờ trong nhà cái gì cũng có, tay nghề nấu nướng cũng cao hơn, có thể tự mình làm, thì cố gắng không nên đi thêm phiền cho mẹ vợ bố vợ.

Túc Kiều Kiều tiếp tục ngủ trưa.

Sau khi thức dậy, trong sân có thêm ba đứa trẻ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Loading...