Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 185

Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:34:02
Lượt xem: 37

Sau khi bong gân, bình thường trong vòng 24 cần chườm lạnh, vừa vặn là đầu tháng chín, buổi tối hơi lạnh, Túc Kiều Kiều kéo gạc ra, vểnh chân lên cao, chờ Tống Thanh Hàm cầm khăn lạnh tới.

Nước giếng này là vừa rồi anh đi tới trong giếng nhà họ Túc kéo lên, lạnh lẽo lạnh lẽo.

Tống Thanh Hàm căng mặt, giống như làm chuyện lớn gì đó lại đây đắp lạnh cho cô, ánh mắt khi chạm tới chỗ sưng đỏ kia, đáy mắt thoáng hiện lên một tia khó chịu.

“Úi——” Trong nháy mắt khăn mặt đụng tới, Túc Kiều Kiều lạnh hít một hơi khí lạnh.

Vân Mộng Hạ Vũ

Những nơi sưng đỏ mắt cá chân có nhiệt độ cao hơn so với những nơi khác, đột nhiên chạm vào, thật sự có phần không thích nghi, còn hơi đau nữa.

Tống Thanh Hàm cho rằng mình chạm vào chân cô hơi mạnh, vội vàng buông tay ra, khẩn trương hỏi: “Có đau lắm không?”

Túc Kiều Kiều bật cười: “Không có, chỉ là quá lạnh, anh cứ tiếp tục.”

Nói xong, cô dùng chân kia đá vào bụng anh.

Lúc này Tống Thanh Hàm mới một lần nữa chườm lạnh cho cô.

Lúc này đây cô vẫn có chút không thích ứng, nhưng Túc Kiều Kiều nhẫn nhịn không nhúc nhích, chỉ chốc lát sau, Tống Thanh Hàm lại một lần nữa làm ướt khăn mặt.

Tổng cộng đắp lên ba lần, anh mới dừng lại, sau đó nâng chân cô uống thuốc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-185.html.]

Chỉ là khi tay anh tay cầm chân, Túc Kiều Kiều đột nhiên bĩu môi, ấm ức nói: “Đau...”

Đèn dầu tối tăm, trái tim Tống Thanh Hàm đau nhói, ngẩng đầu nhìn cô một cái, chột dạ nói: “Em tự bôi nhé? Anh sợ tay chân thô, lại làm em đau.”

Túc Kiều Kiều lại lắc đầu, Tống Thanh Hàm đang muốn tiếp tục khuyên bảo, lại nghe giọng nói mềm mại của cô thấp như đang nỉ non: “Tôi đau, Đại Bảo đều thổi cho tôi, sao anh không thử làm vậy?”

Tống Thanh Hàm vốn vẫn luôn chìm trong tâm trạng, gia đình mình mang đến cho Túc Kiều Kiều một đống phiền toái, nếu không phải gia đình của anh, Túc Kiều Kiều sao lại thành ra như bây giờ, nếu không phải anh, một người được người được người ta nâng niu trong lòng bàn tay như vậy, làm sao có thể bị thương?

Tôn Phương thấy cô bị thương chịu không nổi, thuận miệng nói, lúc trước bà ấy cũng không nỡ để con gái bị thương một chút.

Cũng bởi vậy, trong đầu anh vô cùng khó chịu, làm sao có tâm tư trêu hoa nghẹo nguyệt?

Kết quả một câu nói bất thình lình này, làm cho trong lòng anh nhảy dựng lên, sững sờ ngẩng đầu nhìn cô.

Chỉ thấy trên mặt cô còn mang theo vài phần non nớt, đôi mắt cô gái có vài phần ý cười hẹp và ngượng ngùng , cho dù ánh đèn lờ mờ, anh vẫn có thể cảm giác được nhiệt ý trên gương mặt kia.

Đáy lòng Tống Thanh Hàm ấm áp, dịu dàng nói: “Anh cũng thổi cho em.”

Nói xong, anh nghiêm túc nâng chân lên, nhẹ nhàng thổi: “Phù ——”

Túc Kiều Kiều kiếp trước chưa bao giờ biết thì ra chân cũng có cơ quan cảm giác, vòng eo cô run lên, thiếu chút nữa không cẩn thận phát ra âm thanh kỳ quái, cũng may cô mím cánh môi, không lên tiếng, nhưng hô hấp cũng rối loạn một chút.

Loading...