Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 176

Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:33:44
Lượt xem: 27

Triệu Tư Tư gắt gao đóng cửa lại, dùng âm thanh vang dội không chút yếu thế rống đối trọ: “Vậy tôi làm sai cái gì mà bị con trai bà làm như thế? Bà tự mình nuôi ra một tên rác rưởi, hắn ta rơi vào kết quả này, đáng đời!”

...

Hai bên lập tức giao lưu câu từ chửi rửa và tiếng mắng.

Vương Kiến Nghiệp đau đầu xoa huyệt thái dương, nhìn trái nhìn phải, tức giận đến sắp nổ tung, ông ấy không kiên nhẫn một tay chống thắt lưng quát: “Mấy người ầm ĩ cái gì? Nếu không phải con bà bắt nạt con gái nhà người ta, thì sẽ như vậy sao?”

“Nhưng con trai tôi sắp c.h.ế.t rồi! Nếu không phải mấy người, thằng bé còn có thể sống thật tốt!”

Tiếng mắng của bà lão càng thêm thê lương, đạp n.g.ự.c mình, giống như tùy thời có thể ngất xỉu.

Tống Thanh Hàm vẻ mặt bình tĩnh nghe những lời này, cũng không để ý tới bà lão, mà là hỏi đại đội trưởng: “Đại đội trưởng, gọi điện thoại nói với công an chưa?”

Vương Kiến Nghiệp sửng sốt: “Nói gì vậy?”

Bọn họ không vi phạm pháp luật.

Bà lão nhà ai không phải đều như vậy sao?

Gặp phải một chút chuyện, ví dụ như đồ đạc trong nhà bị trộm, thì cứ thế đứng ở con đường này chửi bới đường phố, dù sao cũng có thể mắng đến tên trộm không thoải mái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-176.html.]

Vân Mộng Hạ Vũ

Hiện tại người cũng không đến nhà, bảo ông ấy báo cảnh sát, ông ấy thật sự nhất thời không nghĩ ra.

Tiếng gào thét của bà lão kia cũng dừng lại, chỉ là rất nhanh lại tiếp tục lau ánh mắt khóc lên, xung quang một số người dễ dàng mềm lòng nhịn không được thở dài một tiếng, lại không có người lên tiếng nói gì.

Bà ta và mẹ Tống cũng không giống nhau, quả thật đáng đời!

Tống Thanh Hàm vẻ mặt bình thản, trong mắt hiện lên tia âm u: “Hành vi này của bà ta thuộc loại uy hiếp, tôi vốn thấy chuyện bất bình ra tay tương trợ, lại bị người uy h.i.ế.p như vậy, về sau xem ai dám thấy chuyện bất bình ra tay tương trợ nữa!”

“Tương lai ai bị bắt nạt, bị bắt nạt rồi, dù sao thấy chuyện bất bình ra tay tương trợ còn bị ba mẹ tên lêu lổng kia tống tiền, rõ ràng bản thân chịu thiệt.”

Anh vừa nói thế, Vương Kiến Nghiệp và đám người vây xem kia vẻ mặt rùng mình, em trai Vương Kiến Nghiệp là Vương Kiến Quốc vội vàng nói: “Đúng đúng, đại đội trưởng, Thanh Hàm là một đứa trẻ ngoan, bằng không biết thanh niên trí thức thực sự gặp chuyện không may ở chỗ chúng ta, toàn bộ đại đội chúng ta đều sẽ gặp tai nạn, chúng ta không biểu dương anh hùng thì thôi, cũng không thể làm cho anh hùng bị oan.”

Vương Kiến Nghiệp cũng hiểu, lập tức gật đầu, đẩy người xem náo nhiệt kia: “Đúng, tôi sẽ đi gọi điện thoại cho cục công an,

“Các người đều trở về hết đi, ai cũng đừng quản, chờ công an tới xử lý.”

Mọi người nhao nhao gật đầu: “Đúng đúng, chúng tôi trở về, miễn cho đến lúc đó còn tống tiền chúng tôi.”

Loading...