Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 172
Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:33:36
Lượt xem: 34
Khi nào cô con gái bé bỏng của bà ấy lại có chút tâm tư nhỏ bé, sẽ tự tin lên kế hoạch cho tương lai của mình như vậy, thậm chí có loại cảm giác tiêu sái vạn sự không để ở trong lòng?
Nhưng nhìn lại, lại cảm thấy, đây chính là con gái của mình, dáng vẻ trắng nõn xinh đẹp, là người đẹp nhất trong thôn, cô con gái được bản thân cưng chiều từ nhỏ.
Đôi mắt Tôn Phương cong cong, tràn đầy dịu dàng: “Được, bản thân con biết là tốt rồi, có điều Thanh Hàm là một người đàn ông tốt, có thể đi cùng nhau thì cố gắng.”
“Vâng.” Túc Kiều Kiều dùng sức gật đầu, lại cười cười với bà ấy.
*****
Tôn Phương lại dặn dò con gái hai câu, sau đó cực kỳ lo lắng rời đi, trở về thì thầm với bạn già đang ngóng trông.
Túc Chính Dương ngược lại rất kiêu ngạo con gái nhà mình lợi hại như vậy, còn cười ha hả vỗ n.g.ự.c nói: “Đúng là con gái của tôi!”
Chọc cho Tôn Phương đen mặt đánh ông ấy một trận.
Đương nhiên sau khi Túc Chính Dương phản ứng lại, cũng có chút chột dạ, chột dạ với Tống Thanh Hàm.
Có điều lúc này, Tống Thanh Hàm còn chưa trở về.
Sáng hôm sau anh mới trả về.
Lúc trở về trời rất sớm, Túc Kiều Kiều còn chưa mở mắt đã cảm giác có người vào cửa, trong nhà nếu có anh, Túc Kiều Kiều buổi tối ngủ cũng quên khóa cửa, lúc trước đều là Tống Thanh Hàm làm, bận rộn nhất thời quên mất.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-172.html.]
Trong lúc mơ mơ màng màng, nhận thấy có người tiến vào, Túc Kiều Kiều sợ tới mức ngồi dậy, liền nhìn thấy thanh niên trên tóc dường như còn mang theo giọt sương, anh ăn mặc có chút đơn bạc, nhưng sắc mặt hồng nhuận, trong ánh mắt còn mang theo ý cười, có điều khi nhìn thấy cô, lập tức hóa thành nhu hòa, tiến lên hai bước, ôm cô vào trong ngực: “Là anh.”
Túc Kiều Kiều thở phào nhẹ nhõm, híp mắt hỏi: “Đã xong rồi sao?”
Tống Thanh Hàm gật đầu: “Anh..”
Anh đang muốn nói, chỉ là khi nói ra từ kia, do dự một chút, thay đổi:
“Bà ta nghe hai công an nhắc tới một phó cục trưởng làm lính chuyển nghề tới đây, cảm thấy anh có thể quen biết, cho nên để anh đi qua.”
Tiền là không có khả năng, dưới thái độ của Túc Kiều Kiều, bà Tống cũng biết Tống Thanh Hàm không có khả năng lấy được tiền, trọng điểm là quan hệ, vừa đi liền bảo anh đến cục công an, hỏi anh có nhận ra người ở đó hay không.
Túc Kiều Kiều tỉnh táo lại, nắm tay anh, nhỏ giọng hỏi: “Vậy anh có quen biết không?”
“Quen biết.” Tống Thanh Hàm cười khẽ một tiếng, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo: “Cho nên anh nói với cậu ấy, có thể tăng thêm liền tăng thêm, cho hai người kia thêm một chút giáo huấn.”
Túc Kiều Kiều bật cười ha ha, hoàn toàn tỉnh táo, ngồi dậy, bẹp một cái hôn lên mặt anh: “Làm rất tốt.”
Tống Thanh Hàm đôi mắt ánh ý cười, từ trong túi móc ra ba hào: “Đây là phần còn lại.”