Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 154
Cập nhật lúc: 2025-03-08 22:27:44
Lượt xem: 23
“Triệu Tư Tư?” Túc Kiều Kiều thả lỏng.
Hai người cùng nhau đi qua xem, chỉ thấy Triệu Tư Tư đang nằm trên mặt đất phía sau đống cỏ, có điều quá tối, nhìn không rõ lắm, Tống Thanh Hàm đứng im không nhúc nhích, Túc Kiều Kiều đi qua hỗ trợ.
“Tay tôi bị trói rồi, cô giúp tôi cởi trói đi.” Triệu Tư Tư vội vàng xoay người, đưa tay qua.
Túc Kiều Kiều nhìn cảnh tượng này: “Chuyện gì thế này?”
“Không biết, có người nói với tôi là cô tìm tôi, sau đó tôi liền tới đây, ai ngờ đi được vài bước đã bị người che miệng kéo đến nơi này, thật sự là gặp quỷ, lúc ấy tôi còn buồn bực sao cô lại chạy đi, còn tưởng rằng làm gì đó cho tôi. Dọa tôi sợ c.h.ế.t khiếp...”
Triệu Tư Tư trong lòng còn sợ hãi nói, nước mắt tự động rơi xuống, cơ thể còn đang run rẩy.
Sợi dây thừng trên tay được cởi ra, cô ấy khoác tay lên vai Túc Kiều Kiều đứng lên, trên tóc đều là rơm rạ, cả người đều không khỏe, vừa sợ hãi vừa mệt mỏi, nắm lấy tay cô hung tợn mắng hai người kia: “Mẹ nó, nếu không phải trời tối, bà đây không nhận ra hắn ta sao lại, thì sẽ nhất định g.i.ế.c c.h.ế.t hắn ta! Hu hu...”
Túc Kiều Kiều cũng có chút sợ hãi, có điều không nhiều như vậy, cô giải quyết xong Triệu Tư Tư, lập tức nắm lấy cánh tay Tống Thanh Hàm: “Người kia còn không? Hỏi xem kẻ nào lại làm như vậy?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Người vừa bị đánh ngã chắc chắn không phải là một người gây án.
Tống Thanh Hàm gật đầu: “Ừ.”
Trong bóng tối, Túc Kiều Kiều cũng không thấy rõ cái gì, chỉ mơ hồ phát hiện Tống Thanh Hàm xách một người đàn ông, người đàn ông kia dường như muốn chạy, nhưng vừa mới đứng lên, thì đã ngã trên mặt đất, lúc ngã xuống chấn động một chút, cuối cùng bị xách đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-154.html.]
Triệu Tư Tư thấy dáng vẻ thảm hại của hắn ta, cũng mặc kệ là ai, trực tiếp một cước đi qua, lại đạp hai cái: “Mả cha mày! Dám động đến bà đây hả?”
“Ôi chao, đau quá, chân của tôi sắp gãy, mau đưa tôi đến bệnh viện!”
Người nọ bị đánh, tiếng kêu đau nhất thời nâng tầm cao mới, cuộn mình bị người xách theo sau, không còn chút sức lực nào.
Túc Kiều Kiều nhìn cũng muốn động thủ, có điều không đợi Triệu Tư Tư đánh xong, đã bị Tống Thanh Hàm ngăn cản: “Chờ một chút, đi tìm đại đội trưởng tới đây.”
“Ừm, tôi đi tôi đi.” Túc Kiều Kiều lập tức chạy vèo đi.
Đại đội trưởng cũng đang xem phim, Túc Kiều Kiều chạy tới chỉ hai phút đồng hồ đã tìm được vị trí ở phía trước, nhỏ giọng nói với ông ấy hai câu, Vương Kiến Nghiệp lập tức đi theo.
Chỉ chốc lát sau, nhìn người đàn ông bị đánh đến mặt mũi bầm dập, xương đùi gãy, ngọn nến trong tay kề sát mặt người nọ một chút, Vương Kiến Nghiệp lập tức nhận ra, trừng mắt, tức giận không chịu nổi: “Con mẹ nó đồ lêu lỏng, lại dám đến đại đội của tôi gây sự?”
“Đưa tới cục công an đi!” Túc Kiều Kiều đề nghị.
Triệu Tư Tư gật đầu theo, hung tợn cắn răng: “Đúng, đưa tới cục công an! Nếu hắn ta không vào tù, bà đây cũng muốn g.i.ế.c c.h.ế.t hắn ta!”