Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 147
Cập nhật lúc: 2025-03-08 22:27:11
Lượt xem: 81
Lập tức tới mùa thu hoạch, chân Tống Thanh Hàm còn chưa hồi phục, Túc Kiều Kiều lại là một cô gái yếu ớt không sức chiến đấu, đương nhiên không muốn lấy công điểm, Vương Kiến Nghiệp cũng tới hỏi, thấy bọn họ không muốn, coi như xong, miễn cho đến lúc giúp đỡ.
Có điều Tống Thanh Hàm nhàn rỗi rất bất an, nếu không phải Túc Kiều Kiều ngăn cản, anh có thể thật sự đi làm, vì tìm thêm chút việc cho anh làm, Túc Kiều Kiều từ bên kia hệ thống đổi hạt giống hạt dưa, vừa khéo trong khoảng thời gian này có thể trồng trọt, hai tháng sau là có thể thu hoạch.
Phía sau phòng bọn họ chính là đất tự trồng, có điều lúc trước vẫn để không, Tống Thanh Hàm nhận được nhiệm vụ, cũng buông bỏ chuyện trong thôn, chuyên tâm làm lụng.
Hạt giống là Túc Kiều Kiều sau khi hoàn thành nhiệm vụ liền lấy cớ đi trấn mua, đồng thời mang về còn có hai cái đồng hồ đeo tay, mỗi người một cái, Tống Thanh Hàm hiển nhiên rất thích, lập tức đeo, có điều anh không ra ngoài, bởi vậy ngoại trừ ba mẹ Túc, thì cũng không ai biết anh có đồng hồ mới.
Chiếc đồng hồ này là thương hiệu Phi Ưng phổ biến nhất hiện nay, giá khoảng hai trăm.
Vân Mộng Hạ Vũ
Túc Kiều Kiều tạm thời không lấy ra đeo, mùa vụ nông nghiệp bận rộn, dễ dàng khiến người ta ghen ghét, cô định sau khi làm xong vụ mùa thì mới đeo nó, việc nhà cô làm ít một chút, miễn cho làm hỏng đồng hồ.
*****
Đầu tháng 7, chân Tống Thanh Hàm hoàn toàn khỏe hẳn.
Trong bình xịt của chai thủy tinh kia không còn một chút gì nữa, chai thủy tinh cũng bị Túc Kiều Kiều không cẩn thận làm vỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-147.html.]
Chờ Tống Thanh Hàm dùng cái chân này, mắt cá chân tuy rằng còn có chút không thoải mái, nhưng chỉ cần cẩn thận một chút, hoàn toàn sẽ không cảm giác được khó chịu, có thể thấy được là tốt thật rồi.
Tin tức tốt này làm cho hai ông bà nhà họ Túc đều vui vẻ không khép miệng lại được, thậm chí ngay từ đầu vẫn không thể tin được.
Dù sao đôi chân này của Tống Thanh Hàm, ngay từ đầu đã bị bác sĩ nói xác suất lớn sẽ không cách nào khỏi hẳn, kết quả lúc này mới không đến ba tháng, vậy mà đã tốt rồi?
Tôn Phương lúc trước vẫn cảm thấy con rể tương lai chắc là đồ bỏ không, tương lai bà ấy và bạn già còn phải tiếp tục lo lắng cho anh, ai ngờ đạt được một kết quả như vậy, vào giây phút bà ấy và Túc Chính Dương biết được tin tức kia, cả hai cảm thấy đời này của Kiều Kiều xem như thỏa đáng.
Chỉ cần chịu làm việc, có thể làm việc, còn sợ ăn không đủ no ư?
Hơn nữa Tống Thanh Hàm ở trước mặt bọn họ cũng là một người có tiền đồ, càng thêm không cần lo lắng.
Bởi vì tin tức tốt này, cho dù là mệt mỏi vì công việc vụ mùa, song hai người vẫn vui mừng không chịu nổi, còn để cho Túc Kiều Kiều đi mua thịt, gọi anh cả anh hai bọn họ, cả nhà chúc mừng một phen, đồng thời dùng tôm hùm đất chinh phục bốn người còn lại.