Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 141

Cập nhật lúc: 2025-03-08 22:27:00
Lượt xem: 31

Lời giải thích này tạm chấp nhận được.

“Thì ra là quân nhân!” Hai thanh niên ăn to nói lớn nhìn về phía Tống Thanh Hàm, thấy cơ thể anh vừa tương đối cường tráng, có điều chỗ chân vẫn còn sưng đỏ, thế là cả hai đều tin.

Sau đó lại ở trong nhà hai người nhìn xung quanh, quả thật không phát hiện ra cái gì, căn nhà vô cùng đơn giản, thậm chí có chút nhà nghèo, hai người nọ nhàm chán buông tha: “Vậy chúng tôi đi đây.”

“Đi từ từ, đi từ từ.”

...

“Dọa c.h.ế.t tôi!”

“Cũng không phải, bọn họ vừa tiến vào đã rống lên, sợ tới mức đồ vật trong cổ họng tôi trực tiếp kẹt ở đó, cũng may có canh đậu xanh này...”

Mấy cô gái nhìn người đã đi cả, trong lòng còn sợ hãi vỗ vỗ ngực, oán giận lẫn nhau.

Triệu Tư Tư cũng có chút sợ hãi, nhưng vẫn bình tĩnh hơn mọi người, cô ấy nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, nói: “Kiều Kiều, may mà cô thông minh.”

Lúc trước cô ấy nghĩ đến việc bọn họ trực tiếp niêm yết giá, nhiều khách đến, nhưng Túc Kiều Kiều vì an toàn, mỗi lần đều từ chối, chỉ nói mọi người tới ăn cơm, tự mình cho chút tiền mà thôi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Vừa vặn hôm nay thoát nạn, lúc này mới có mấy người nhịn không được tới, ai ngờ giờ đây đây đã bị tố cáo?

Cũng may vẫn nghiêm mật như vậy, bằng không chuyện này sẽ bại lộ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-141.html.]

Nhưng...

Mọi người nhìn nhau: “Ai báo cáo?”

Tất cả mọi người đều lắc đầu, duy chỉ có Túc Kiều Kiều, trong đầu hiện ra một bóng người, chiều nay mới ở trên bờ ruộng cố ý đụng cô một cái, kết quả tối nay đã gây ra chuyện.

Lại nghĩ lại, nữ thanh niên trí thức các cô đều là mấy người làm việc trên cùng một cánh đồng, bởi vậy phần lớn đều ở cùng một chỗ, lúc ấy các cô gọi đồ ăn, có thể bị Tịch Dao nghe thấy hay không?

Ôm suy nghĩ như vậy, đáy lòng Túc Kiều Kiều đã chắc chắn hơn phân nửa, vốn suy đoán là người nhà họ Tống, cũng cảm thấy không đúng, bởi vì mẹ Tống và Tống Thanh Sơn và bọn họ cách xa nhau, bởi vì lần trước mất mặt và chuyện phân gia, không còn qua bên này nữa.

Có điều những thứ này, Túc Kiều Kiều không nói, ý nghĩ đều đặt ở đáy lòng.

Nhóm thanh niên trí thức ăn xong đồ đạc, một đám nhanh chóng chạy đi.

Vương Kiến Nghiệp tiễn hai thanh niên ăn to nói lớn cũng trở về: “Hai người sẽ không thật sự lén lút làm gì chứ?”

Nhìn người đi đến sân lầu trống rỗng, thấy hai vợ chồng trẻ đang thu dọn đồ đạc, Vương Kiến Nghiệp có chút hoài nghi hỏi một câu.

Túc Kiều Kiều cười tủm tỉm đưa cho ông ấy một ly canh đậu xanh: “Đại đội trưởng, xin lỗi, phiền toái chú rồi, có điều chúng cháu thật sự không làm cái gì, chính là làm chút đồ chơi nhỏ mọi người cùng nhau nếm thử, cũng không phải là thứ quý giá gì, có thể kiếm được mấy đồng chứ?”

Vương Kiến Nghiệp uống canh đậu xanh lạnh lẽo kia, thỏa mãn cảm thán một tiếng, cũng cảm thấy cô nói có đạo lý, lại dặn dò một câu: “Chuyện này coi như xong rồi, sau này thật sự muốn làm cái gì, vẫn nên cẩn thận một chút, nơi này tai mắt nhiều phức tạp.”

Loading...