Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 130

Cập nhật lúc: 2025-03-08 22:26:39
Lượt xem: 68

Không thích nhìn xung quanh, cho nên Túc Kiều Kiều không chú ý tới Trương Ngọc, chỉ vùi đầu đi về phía trước.

Mãi cho đến khi gọi Tống Thanh Hàm trở về, nhìn con cá mập mạp trong sầy của anh, Túc Kiều Kiều cười càng thêm vui vẻ.

Thời gian này không ra ngoài bị ánh nắng mặt trời phơi nắng, Tống Thanh Hàm cũng trắng đi không ít, dung nhan vốn tuấn lãng có thêm vài phần văn khí, càng ngày càng thanh tùy, Túc Kiều Kiều vốn trắng nõn xinh đẹp, so với thanh niên trí thức ở nông thôn kia đều đẹp hơn.

Hai người đi cùng một chỗ, đó chính là một phong cảnh tươi đẹp, dọc theo đường đi còn gặp không ít người trêu ghẹo.

Túc Kiều Kiều suốt chặng đường đều cười, Tống Thanh Hàm lại thỉnh thoảng còn nói với người khác hai câu.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Cá hôm qua anh câu được, tôi đã nấu một con, đem đi kho tộ, hẳn là rất ngon.” Túc Kiều Kiều nhẹ giọng nói.

Tống Thanh Hàm khẩu vị hơi mặn cay, không thích ăn ngọt, vừa nghe lời này, anh lập tức cười rộ lên: “Kiều Kiều làm đều ngon.”

Túc Kiều Kiều cười khanh khách: “Vậy tôi lấy bánh ngọt làm bữa tối thì sao?”

Tống Thanh Hàm bất đắc dĩ nhìn cô một cái, mang theo vài phần ý tứ xin tha, chọc cho cô cười trộm không thôi.

Tống Thanh Hàm tức giận đưa tay len lén nhéo thịt trên mặt cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-130.html.]

Hai người một đường nói chuyện cười cười trở về nhà, chỉ thấy Triệu Tư Tư đứng ở cửa chờ, phơi nắng nhiều ngày, Triệu Tư Tư lại đen đi hai tông, cả người thô ráp không ít, vừa nhìn thấy cô, Triệu Tư Tư lập tức giống như nhìn thấy cứu tinh: “Kiều Kiều, nhanh lên, tôi sắp c.h.ế.t đói rồi!”

Túc Kiều Kiều: “Tới đây!”

Cô bước nhanh tới mở cửa, từ trong phòng bếp đưa bánh gà chuẩn bị cho Triệu Tư Tư qua, bánh gà được bọc bằng giấy, cô có thể trực tiếp mang về phòng, người khác cũng không nhìn thấy.

Một tay trả tiền, một tay giao hàng.

Túc Kiều Kiều cho tiền vào trong túi áo, khóe miệng nhếch lên nụ cười vui vẻ, đang muốn bưng cơm, chợt nghe thấy âm thanh bắt đầu làm cho da đầu cô tê dại: “Đinh, nhiệm vụ 13, ký chủ đại nhân, trải qua hơn nửa tháng lao động vất vả này, thu nhập của ngài đã đạt tới mười đồng, là một số tiền không nhỏ.”

“Để tình cảm của ngài và chồng được hâm nóng, xin dùng tiền thu được mua vải trong hệ thống, tự mình làm ra quần áo tình nhân cho chồng và mình *3 bộ, phần thưởng: đồng hồ tình nhân khiêm tốn *2 cái.”

Nói xong nhiệm vụ, hệ thống Hồng Nương lại xấu hổ đáp: “Ký chủ đại nhân, cái kia... Người ta không giải thích chi tiết, cô hiểu ý của tôi là đủ rồi.”

“Bộp!” Một tiếng, cái đĩa vừa bưng lên rơi xuống, may mà độ cao không cao, nếu không đã vỡ vụn rồi.

Túc Kiều Kiều hốt hoảng không thôi, lại ngây thơ nhìn chữ đen trên bảng điều khiển trong suốt kia, khóe miệng giật giật, ý là... như cái cô nghĩ sao? Còn phải tự mình nữa?

Loading...