Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 106

Cập nhật lúc: 2025-03-08 07:34:09
Lượt xem: 74

Túc Chính Dương ngược lại sắc mặt trầm xuống một chút, rồi lại rất bình tĩnh lại, cũng không nét không vui, ngược lại suy nghĩ gật đầu.

Ở nhà bình thường, con gái xuất giá, trong nhà sẽ phân gia cho mấy anh trai, nhưng nhà bọn họ, con gái cũng là bảo bối, thậm chí bởi vì là người nhỏ tuổi nhất, so với con trai càng phải yêu chiều, còn chưa gả xa, là không có khả năng mặc kệ, bởi vậy hai con dâu mất hứng đây là đương nhiên.

Nhưng cũng giống như con gái nói, hai ông bà đều nuôi lớn bọn họ, cũng không nợ bọn họ, muốn đối tốt với ai, là tự do của ông bà, còn phải tính kế, ầm ĩ đến gia đình không yên,

Không bằng cứ như vậy phân gia, chia sạch sẽ, đến lúc đó cái gì cũng khỏi nói

Vân Mộng Hạ Vũ

Vì thế trong một đám phản đối, Túc Chính Dương nghiêm túc gật đầu: “Đã đến lúc phân gia.”

Túc Kiến Quân biến sắc, anh ấy nhìn mẹ mình sắc mặt khó coi, lại nhìn ba mình, nhất thời cảm giác giống như trời sụp đổ, vừa rồi còn cho rằng dỗ dành mẹ là có thể tốt, hiện tại thấy ba ruột cũng như vậy.

Trực tiếp hai chân mềm nhũn, quỳ trên mặt đất, ôm ba anh ấy khóc lớn: “Ba, đừng phân gia mà, phân gia chúng con phải sống như thế nào a! !”

Tôn Phương lạnh lùng nhìn, đáy lòng có chút bất đắc dĩ, những đứa nhỏ này, khi còn bé đều là áo bông nhỏ của ba mẹ, nhưng lớn lên có nhà riêng, đều có tính toán của mình.

Đây là chuyện thường tình của con người, nhưng bà ấy vẫn có chút không thoải mái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-106.html.]

Tôn Phương biết vết thương của con rể là tình huống gì, sau này cần giúp đỡ con gái còn nhiều lắm, hiện tại con gái còn có thứ gì đó có thể cho bọn họ, đều có thể bị chị dâu soi mói, về sau còn không chừng chèn ép thành cái dạng gì.

Bản thân bà ấy lớn lên trong gia đình trọng nam khinh nữ, đương nhiên luyến tiếc Kiều Kiều cũng gặp phải tình huống như vậy, đây là bảo bối mà bà ấy yêu chiều gần hai mươi năm.

Nếu Kiều Kiều không muốn phân gia, bà ấy cũng sẽ không mở miệng, nhưng Kiều Kiều đều tán thành, rõ ràng rất vui mừng, bà ấy lập tức không có ý định kéo dài nữa.

Lần này, cô không lỏng tay nữa, đối mặt với một đống gương mặt xám xịt, vẫn còn cứng rắn nói: “Phân, phải phân! Buổi tối sau khi ăn cơm xong, đi mời đại đội trưởng tới đây một chuyến đi.”

Nhà họ Túc quỷ khóc sói tru gào thét.

Túc Kiều Kiều và Tống Thanh Hàm về nhà nghỉ trưa, hai người nâng đỡ lẫn nhau, đi không nhanh, còn mơ hồ có thể nghe thấy tiếng Trương Thiến khóc cầu khẩn, Túc Kiều Kiều thở dài một tiếng: “Tham lam không đủ.”

Tống Thanh Hàm mím môi, gật đầu theo, chỉ dừng một lát, vẫn nhẹ giọng nói: “Phần lớn mọi người đều như vậy, cũng là không có tiền nên tính toán, em ủng hộ phân gia, đến lúc đó hai nhà sẽ oán trách em.”

Lời này của anh nói vô cùng đúng, bởi vì người nhà trước kia của anh so với chị dâu nhà họ Túc còn muốn giày vò người khác.

Loading...