Năm Đói Kém Nhặt Được Phúc Bảo, Ngày Ngày Không Lo Thiếu Ăn - Chương 84:- ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:32:13
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bà Lưu tự ý xông xưởng đậu phụ

 

Bữa sáng hôm nay núi cũng vô cùng đơn giản, là tàu hũ kèm bánh dầu. Đây là những thứ Uyển Bảo và Nhan Thanh Võ mang lên núi đó.

 

Bạch Đông nóng bữa sáng, tuy ngon bằng lúc mới . đối với Vân lão, Ngô Hi và mấy đầu nếm thử mà , vẫn vô cùng thơm ngon.

 

Ăn xong bữa sáng, Uyển Bảo bắt đầu một ngày học tập mới.

Mèo con Kute

 

Dưới chân núi, trong sân nhà họ Nhan, bà Lưu lão thái bưng một gáo đậu bằng muỗng gỗ.

 

“Tức phụ Phú Minh, đến đổi đậu phụ đây, mau mau cân giúp .”

 

Chu Quế Trân liếc bà Lưu lão thái một cái, chút để ý, nhưng nàng vẫn che giấu cảm xúc, nhận lấy muỗng gỗ từ tay bà Lưu lão thái. Nàng thật sự hiểu nổi, bà Lưu lão thái ngày nào cũng kiếm chuyện gây phiền phức cho nhà họ Nhan, mà giờ còn mặt mũi vác mặt đến đổi đậu phụ.

 

nhà mở cửa ăn, thể nào đuổi khách đến cửa .

 

Chu Quế Trân nhận lấy muỗng gỗ, vươn tay định gạt đậu gáo của bà Lưu lão thái...

 

nàng mới vươn tay bà Lưu lão thái tóm lấy.

 

“Lão đại nhà họ Nhan, ngươi ý gì? Chúng đều là hàng xóm cùng thôn, tối lửa tắt đèn , ngươi còn sợ trộn lẫn thứ gì ư?”

 

Ha!

 

Chu Quế Trân lạnh một tiếng, vốn dĩ nàng chỉ kiểm tra theo thông lệ thôi, dù thì với bất cứ ai cũng . Trong thôn ít thích chiếm lợi nhỏ, nếu kiểm tra kỹ chắc chắn sẽ trộn đậu mốc . Vì , ngay ngày đầu tiên phát hiện tình huống , nhà họ Nhan bắt đầu kiểm tra đậu. Và còn nhấn mạnh nhấn mạnh rằng, đậu thể cân ít hơn một chút, nhưng tuyệt đối trộn lẫn tạp chất . Nếu , đến lúc phân loại đậu cũng là một chuyện phiền phức.

 

Trước đây Chu Quế Trân còn chắc chắn bà Lưu lão thái sẽ trộn lẫn thứ gì , nhưng giờ thì nàng chắc chắn . Chu Quế Trân dùng sức hất tay bà Lưu lão thái , lạnh lùng :

 

"Thẩm, thẩm lý lẽ gì? Chẳng lẽ đậu nhà thẩm quá quý giá, đây thể động một chút ? Điều , thẩm cứ hỏi mấy thẩm mấy dì trong sân đây, ngày nào họ chẳng đến đổi đậu phụ, nhà nào mà đậu của họ gạt gạt mấy cái ?”

 

Nghe lời Chu Quế Trân , mấy vị thẩm khác đang chờ đổi đậu phụ trong sân liền thức thời mà hưởng ứng:

 

“Gạt đậu chẳng là chuyện bình thường ? Hơn nữa đậu mềm yếu như đậu phụ, gạt một cái là nát bét. Đậu thì gạt thoải mái cũng chẳng nát, dù đậu nhà cứ gạt thoải mái. Không đúng, bà Lưu lão thái cho Quế Trân gạt đậu nhà bà, chẳng lẽ đậu nhà bà vấn đề ?”

 

“Không... vấn đề, đậu nhà ngươi mới vấn đề.” Bà Lưu lão thái ánh mắt lóe lên.

 

Người phụ nhân nãy cũng chẳng dạng .

 

“Không ư? Đã vấn đề thì tại cho khác chạm ? Chẳng lẽ đậu nhà bà bằng vàng . Ta còn nhất định lật lên xem thử................”

 

Người phụ nhân vươn tay gạt một cái chiếc muỗng gỗ mặt Chu Quế Trân...

 

Bà Lưu lão thái thấy hành động của phụ nhân, ngăn cũng kịp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-doi-kem-nhat-duoc-phuc-bao-ngay-ngay-khong-lo-thieu-an/chuong-84.html.]

“Ối! Đây là cái gì? Bà Lưu lão thái, đậu nhà bà hóa chỉ một lớp bề mặt thôi, thảo nào cho khác chạm .”

 

Người phụ nhân thấy cát gạt lên liền sững sờ, những khác bên cạnh cũng đều khinh bỉ về phía bà Lưu lão thái.

 

Chu Quế Trân lạnh mặt trực tiếp nhét chiếc muỗng gỗ tay bà Lưu lão thái.

 

“Bà Lưu thẩm, đậu nhà thẩm dám nhận, thẩm đừng mang đậu đến đổi đậu phụ nhân. Nếu ăn đậu phụ thì cứ mang bạc đến mua , vạn nhất đậu nhà thẩm hôm nay trộn lẫn thứ , ngày mai trộn lẫn thứ khác. Đến lúc đó chỗ đậu của thẩm sẽ hỏng của mấy nồi đậu phụ. Sau cứ mang tiền thật bạc thật đến, cũng đỡ phiền phức.”

 

“Khụ khụ, cầm nhầm ....”

 

Bà Lưu lão thái nhận lấy chiếc muỗng gỗ mà Chu Quế Trân nhét , mặt đổi sắc là cầm nhầm.

 

ai cũng kẻ ngốc, cầm nhầm ư? Cho dù cầm nhầm thật, cũng thể nào bên là đậu, bên là cát, bà thật sự coi nhà họ Nhan là lũ ngốc mà đùa giỡn đây.

 

Bà Lưu lão thái mò từ một đồng tiền.

 

“Tức phụ Phú Minh, ngươi cũng thật là tỉ mỉ, ăn mà quá tinh ranh thì . Đậu nhà cũng , các ngươi thì thôi, dùng đồng tiền mua.”

 

Bị bà Lưu lão thái lải nhải một hồi, Chu Quế Trân cũng tức giận. Nàng nhận lấy đồng tiền trong tay bà Lưu lão thái, dứt khoát đưa cho bà một miếng đậu phụ.

 

"Thẩm, đậu phụ của thẩm đây, thong thả tiễn. Lần đến đừng quên mang đồng tiền theo, dù đậu nhà thẩm dám thu.”

 

“Ngươi cái đuổi như chứ, đều là cùng thôn, hôm nay đến là để mua đồ. Mua đồ xong ở đây ghé chơi một chút thì ?”

 

cũng là cùng thôn, Chu Quế Trân cũng tiện ép buộc đuổi , nàng đáp lời bà Lưu lão thái, cũng chẳng lộ vẻ mặt tươi . Đổi bình thường, họ chủ nhà chào đón, sớm cầm đồ rời . Đáng tiếc bà Lưu lão thái bình thường, bà bưng đậu phụ, mặc kệ ánh mắt khinh bỉ của những phụ nhân xung quanh, tự trong đám đông họ trò chuyện.

 

Bên Chu Quế Trân vẫn còn xếp hàng đổi đậu phụ, nàng đành mặc kệ bà Lưu lão thái đó. Chỉ là nàng bà Lưu lão thái trong đám đông một lúc, thừa lúc chú ý, lén lút lẻn hậu viện nhà họ Nhan.

 

Hậu viện nhà họ Nhan mới dựng một cái lán, bên trong chuyên dùng để đậu phụ. Lúc , đậu phụ của ngày hôm nay xong từ lâu, Nhan Phú Minh ngoài giao đậu phụ . Trần Nhị Anh và Nhan Đại Xương đang tưới nước trong vườn rau nhà , Nhan Phú Lượng thì theo giúp đỡ. Nhan Thanh Văn học đường, những đứa trẻ khác trong nhà đều đang học trong phòng. Dù chúng học đường, nhưng Nhan Thanh Văn mỗi ngày về nhà đều sẽ dạy những gì học ở học đường cho chúng. Ban ngày Nhan Thanh Văn học đường, chúng sẽ tự ở nhà xem bài mới và ôn tập bài cũ.

 

Bà Lưu lão thái ở trong cái lán đậu phụ, sờ sờ chỗ , chỗ . mãi nửa ngày cũng tìm cái gọi là bí phương rốt cuộc là gì. Không tìm bí phương, bà Lưu lão thái trong lòng sinh giận, trực tiếp đá một cái cái chậu đất.

 

lúc Nhan Thanh Thao từ trong nhà nhà xí, thấy tiếng động liền tới. Nhan Thanh Thao 11 tuổi, vốn thông minh, thấy bà Lưu lão thái, lập tức lên tiếng đuổi , mà dùng giọng điệu bình thản tiến lên chào hỏi:

 

“Bà Lưu, chạy đến đây?”

 

Nghe thấy tiếng, bà Lưu lão thái run tay, suýt chút nữa đổ đậu phụ và đậu trong tay, bà trừng mắt Nhan Thanh Thao.

 

“Ngươi cái đứa nhóc c.h.ế.t tiệt , gì mà to tiếng thế, thấy đến mua đậu phụ ? Ta cho ngươi , sợ hãi thì ngươi đền nổi !”

 

Những đứa trẻ bình thường thể bà Lưu lão thái dọa cho sợ hãi, nhưng Nhan Thanh Thao mặt vẫn bình tĩnh.

 

“Bà Lưu, một đứa trẻ như cũng , chủ nhà mời thì tự ý xông hậu viện nhà khác. Bà lớn tuổi như chẳng lẽ ?”

 

 

Loading...