Năm Đói Kém Nhặt Được Phúc Bảo, Ngày Ngày Không Lo Thiếu Ăn - Chương 36:- --- Xử Lý Kẻ Bán Nước
Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:31:22
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đồ nhi ! Đồ nhi ! Chẳng còn ai phụng dưỡng tuổi già nữa...”
Tiểu Hổ Uyển Bảo đang bế mà kìm cất tiếng kêu.
Vân Lão điềm nhiên trong sân viện, khẽ :
“Chớ lo, nàng sẽ còn trở về. Hiện giờ đồ nhi còn quá nhỏ, phụng dưỡng, đợi khi nàng khôn lớn ắt sẽ .”
“Sẽ trở về ư?”
Tiểu Hổ nghiêng đầu về hướng Nhan Phú Minh cùng vợ con xuống núi...
Trong thôn, đêm qua bọn cường đạo mới đến, dù xua đuổi nhưng vẫn còn chút kinh hồn bạt vía.
Sáng nay, Lý Vĩnh Quý triệu tập dân làng dọn dẹp dấu vết bọn cường đạo để trong thôn.
Chiều đến, Lý Vĩnh Quý triệu tập dân làng họp.
Nhan Phú Minh và Chu Quế Trân lên núi, phía nhà họ Nhan sẽ do Nhan Đại Xương tham gia.
Trước đây chân Nhan Đại Xương vốn , nhưng mấy hôm nay kỳ lạ mà đỡ hơn nhiều.
Trước đều đau nhức, nay chậm rãi tản bộ bình thường thì thành vấn đề, chỉ là thể đường xa việc nặng nhọc.
Khi thông báo họp, Lý Vĩnh Quý mỗi nhà một tham dự.
Tốt nhất là thể chủ trong gia đình.
Tuy bọn cường đạo đuổi , nhưng vì đêm qua chúng đến, Lý Vĩnh Quý vẫn hề quên.
Địa điểm họp chọn tại sân phơi lớn của thôn.
Lý Vĩnh Quý lạnh lùng chư vị hương đang phía , cất giọng sang sảng:
“Đêm qua thôn bọn cường đạo xâm nhập, nghĩ chư vị đều rõ.
Qua sự việc , chúng cũng thấu hiểu tầm quan trọng của sự đoàn kết.
Đêm qua nếu thể thôn dân chúng đồng lòng, bọn cường đạo đến cuối cùng chắc xua đuổi.
Ta còn nhấn mạnh một điều, chuyện những con chuột đêm qua giúp thôn xua đuổi cường đạo, hy vọng từ đây sẽ kết thúc.
Chư vị chớ truyền ngoài, cũng đừng tùy tiện bàn tán.
Các ngươi hẳn đều rõ nếu chuyện truyền , vạn nhất kẻ ý đồ lợi dụng, sẽ thôn chúng yêu ma quỷ quái gì đó.
Những con chuột bất luận vì nguyên cớ gì mà đến, do ai dẫn dụ, đều quan trọng.
Quan trọng là chúng giúp đỡ chúng , chúng là ân nhân cứu mạng cũng chẳng sai.
Tuy chúng chỉ là những dân thường, nhưng cũng thể chuyện lấy oán báo ân.
Ta là bắt các ngươi coi chuột như ân nhân cứu mạng mà phụng thượng khách, nhưng ít nhất chúng cũng thể chuyện tận diệt chừa.
Thôi , chuyện trong lòng chư vị tự là .
Về chuyện loài chuột, sẽ thêm nữa, các ngươi cũng nhắc .
Vậy thì, chúng hãy bàn đến chuyện vì bọn cường đạo đêm qua đến?”
Đại Tráng là đầu tiên giơ tay, :
“Thôn trưởng thúc, đêm qua rõ ràng bọn cường đạo rằng vì trong thôn chúng phố bán nước, nên chúng mới theo kẻ bán nước đó mà đến.”
Một thôn dân khác cũng phụ họa:
“Ta cũng bán nước, hình như là một bà lão nhỏ tuổi.
Thôn trưởng, xem chúng nên gọi các bà lão trong thôn đến tra hỏi một phen .
Rõ ràng bây giờ khắp nơi đều hạn hán, ai nấy đều khát khô cổ, kẻ còn ngoài bán nước, đây chẳng rõ ràng là đang cho khác thôn chúng nước ư?
Ta nghĩ nên tra hỏi kỹ lưỡng, nếu tới kẻ đó ngoài bán.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-doi-kem-nhat-duoc-phuc-bao-ngay-ngay-khong-lo-thieu-an/chuong-36-xu-ly-ke-ban-nuoc.html.]
Lý Vĩnh Quý nhíu mày:
“Tra hỏi ắt tra hỏi, song cần triệu tập tất cả.
Chúng chỉ cần rõ hôm qua ai trấn thì sẽ .”
Một thôn dân sống cạnh nhà họ Lưu lên :
Mèo con Kute
“Thôn trưởng , hôm qua thấy Lưu lão thái và Lưu Mãn Chí kéo một xe đẩy, đó đặt một cái thùng lớn, thần thần bí bí khỏi thôn.”
Nghe lời của , Lưu Mãn Chí hôm nay đến dự họp rụt rè một chút, kìm lùi một bước, nấp giữa đám đông.
“Lưu Mãn Chí!” Lý Vĩnh Quý giận dữ Lưu Mãn Chí đang nấp đám đông:
“Ngươi trốn gì?”
“Thôn... Thôn trưởng, ... ... trốn...” Lưu Mãn Chí thấy nhiều cường đạo như hôm qua là do và nương dẫn dụ đến, kìm trong lòng chút sợ hãi.
Hắn sợ hãi vì hôm qua hai con dẫn dụ cường đạo đến, suýt chút nữa gây họa diệt thôn.
Hắn sợ hãi là vì những kẻ liều mạng hôm qua đều theo lưng bọn họ, nếu vì thôn nguồn nước thu hút sự chú ý của cường đạo, thì và nương lẽ trở thành mục tiêu cướp bóc của bọn chúng.
Bọn cường đạo hung tàn đến nhường nào, hôm qua tận mắt chứng kiến. Nếu hôm qua cả nhà bọn họ trở thành mục tiêu cướp bóc, thì thật sự còn mạng mà sống.
Giờ nghĩ vẫn còn thấy rùng .
Lý Vĩnh Quý bước đến mặt Lưu Mãn Chí, lạnh lùng :
“Nếu nhà ngươi chuyện gì gây hại cho thôn, ngươi cần trốn.
Nếu nhà ngươi chuyện gây hại cho thôn, ngươi trốn cũng vô dụng.
Ngươi xem, hôm qua ngươi và nương ngươi ? Gặp những ai?”
“Không... cả?
Chỉ trấn xem .”
Lưu Mãn Chí tuy bình thường chút gian manh xảo trá, nhưng một chút cũng ngốc.
Năm đói kém mà bán nước, còn dẫn dụ cường đạo về, thôn trưởng mà chắc chắn sẽ đuổi khỏi thôn.
Bây giờ mà khỏi thôn, cả nhà bọn họ thật sự còn đường sống.
Lý Vĩnh Quý cũng dài dòng nữa, đang định sai gọi Lưu lão thái đến hỏi cho rõ, nào ngờ Lưu lão thái tự tìm đến.
Lưu lão thái vốn là một ham hóng chuyện, hôm nay thôn họp chỉ cho phép mỗi nhà cử một tham dự.
Những chuyện họp hành thế thường là đàn ông trong nhà , nên nhà họ Lưu đương nhiên là Lưu Mãn Chí .
Lưu lão thái cùng vài vị thẩm ham hóng chuyện khác trong thôn, liền lén lút nấp ở cuối đám đông để lén.
Lưu lão thái thấy thôn trưởng đang tra hỏi nhi tử thì bất bình nhảy bổ :
“Thôn trưởng, cần hỏi nữa, hôm qua nhà quả thật phố bán nước.
Vậy chúng cũng là còn cách nào khác ư?
Tức phụ sinh nở xong, đang là lúc cần tẩm bổ, trong nhà đứt bữa, gần như gì mà nấu.
Không đồ ăn, tức phụ vô dụng của liền sữa, đứa cháu nội lớn của cả ngày đói bụng mà la ầm ĩ.
Nhà họ Nhan sữa hươu, nhưng bọn họ chẳng chịu cho chúng một chút nào.
Không còn cách nào, vì miếng cơm manh áo, vì để sống sót, chúng đành kéo nước phố bán.
Kỳ thực chúng chỉ đổi chút lương thực, ai mà ngờ chiêu dụ cường đạo chứ.
Sớm cường đạo chúng chắc chắn sẽ , vả bọn cường đạo chúng tự nguyện dẫn đến, đây thuộc về sự cố ngoài ý , thể trách chúng , chỉ thể trách thôn chúng xui xẻo.
Chúng bán nước là việc sai trái, nhưng giờ sự việc xảy , cường đạo cũng đuổi , thấy chuyện cứ thế mà bỏ qua, chúng nhất định sẽ bao giờ bán nước nữa.”
“Hừ!”