Năm Đói Kém Nhặt Được Phúc Bảo, Ngày Ngày Không Lo Thiếu Ăn - Chương 134:- --- Lưu phu tử có thái độ như thế nào

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:33:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thật Chu Quế Trân sợ khác nàng kén chọn tức phụ.

 

Thực tế thì tiêu chuẩn của nàng quả thực cao, ít cô nương trong thôn chữ, hàng ngày cúi đầu ở nhà giặt giũ nấu cơm, thì cũng là giúp trông nom em trai em gái, hoặc là chăm sóc tôn nhi tôn nữ.

 

Nàng là khinh thường những cô gái nông thôn, trong thôn cũng nhiều cô nương mộc mạc lương thiện mà nàng yêu mến.

 

để tức phụ nhà nàng thì nàng cảm thấy thích hợp.

 

Không coi trọng mà là thích hợp, dù thì mấy đứa nhi tử nhà nàng đều ưu tú.

 

Cho dù chúng phát triển đến mức nào, ngay cả khi về thôn trồng trọt thì chúng cũng thể nào tìm một vợ chữ, năng thô tục .

 

Để các con một gia đình bất hạnh, đối với việc chọn tức phụ tương lai, nàng chủ trương theo ý của các con.

 

Chỉ cần các con ưng ý, cha bọn nàng chỉ cần xem xét qua một chút, nếu thấy tạm thì cũng sẽ phản đối.

 

Chu Quế Trân nhanh chóng y phục, cầm bạc kéo Nhan Phú Minh và Nhan Thanh Văn ngoài.

 

Ba một nhà mua đồ ở huyện thành, trực tiếp đến chỗ Vân lão ở.

 

Thấy những thứ bọn họ mang đến, Vân lão nhướng mày,

 

“Ôi chao, xem các ngươi hỉ sự gì đây.”

 

Chu Quế Trân với Vân lão,

 

“Ở đây ngoài nên cũng vòng vo nữa, đúng là hỉ sự như Vân sư phụ .”

 

Chu Quế Trân hướng về phía Lưu phu tử,

 

“Chuyện là như , Thanh Văn nhà ưng ý Hiểu Đồng cô nương nhà Lưu phu tử.

 

Thật chúng vốn nên đến tận nhà bái phỏng, nhưng bây giờ...”

 

“Cho nên chúng đành mạo đến đây gặp Lưu phu tử, Hiểu Đồng cô nương hôn phối .”

 

Lưu phu tử lắc đầu,

 

“Nhan , Hiểu Đồng nhà hôn phối.

 

Hai nhà chúng cũng coi như rõ gốc gác của , phu thê chỉ một đứa nữ nhi là Hiểu Đồng.

 

Ta cầu mong con bé đại phú đại quý, chỉ mong nó bình an hạnh phúc.”

 

Lưu phu tử ngẩng đầu nghiêm túc Nhan Thanh Văn,

 

“Đều ngoài, cứ thẳng.

 

Kết cũng , Thanh Văn là một đứa trẻ , Hiểu Đồng nhà thể kết với nó cũng là phúc khí của Hiểu Đồng.

 

Tuy nhiên vài điều cần rõ, nếu Thanh Văn cưới Hiểu Đồng nhà , thăng tiến đến mức nào cũng nạp .

 

Đời ngươi chỉ thể một Hiểu Đồng nhà , nhưng nếu Hiểu Đồng nhà sinh nhi tử, ngươi đến tuổi bốn mươi thể nạp ...”

 

“Không cần !” Nhan Phú Minh nghiêm túc Lưu phu tử,

 

“Lưu , cứ yên tâm.

 

Sau bọn chúng con đều là chuyện riêng của phu thê chúng, chúng thể nhận nuôi trẻ mồ côi, cũng thể nhận con nuôi từ các khác trong nhà.

 

Hoặc là con, chúng cũng ý kiến gì.

 

Thanh Văn cũng nhiều , huyết mạch nhà họ Nhan sẽ truyền thừa.

 

Ngay cả khi thật sự thể truyền thừa thì cũng , đời chỉ mấy chục năm, chúng sống hiểu rõ cuộc đời .

 

Chuyện hậu bối cần thiết bận tâm, dù khi c.h.ế.t cũng hóa thành một nắm đất, chẳng còn gì nữa.”

 

Nhan Thanh Văn càng liên tục bày tỏ,

 

“Phu tử cứ yên tâm, đời Nhan Thanh Văn tuyệt đối nạp ...”

 

Chu Quế Trân gật đầu,

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-doi-kem-nhat-duoc-phuc-bao-ngay-ngay-khong-lo-thieu-an/chuong-134-luu-phu-tu-co-thai-do-nhu-the-nao.html.]

 

, nạp .

 

Gia đình họ Nhan chúng quy củ nạp .”

 

Đối với thái độ bày tỏ của mấy nhà họ Nhan, Lưu phu tử vô cùng hài lòng.

 

Ông vui vẻ lớn,

 

“Ha ha ha, , các ngươi như thì cũng khách khí nữa.

Mèo con Kute

 

Hôn sự sẽ chủ ưng thuận, vợ và Đồng nhi ở đây, chúng cứ đơn giản các lễ nghi là .”

 

Lưu phu tử lấy từ trong túi vải một miếng ngọc bội đưa cho Nhan Thanh Văn,

 

“Đây là một cặp ngọc bài cho Đồng nhi, đặc biệt mời đại sư khai quang.

 

Một chiếc ở chỗ Đồng nhi, chiếc là dành cho tế tử tương lai, bây giờ tặng nó cho Thanh Văn, ngươi nhận lấy ngọc bội đưa cho chúng một tín vật định , hôn sự của chúng coi như định.”

 

Mấy Chu Quế Trân ngờ Lưu phu tử sảng khoái đến , may mà nàng chuẩn , nàng sờ sờ chiếc vòng tay vàng ròng trong túi.

 

Trước đó khi ngang qua tiệm vàng, nàng chợt nảy ý định xem một vòng, nghĩ bụng mua một chiếc vòng tay tặng tức phụ tương lai, nhưng nàng còn kịp lấy chiếc vòng .

 

Thì thấy Nhan Thanh Văn đỏ mặt lấy một cây trâm ngọc từ trong lòng.

 

Cây trâm ngọc chất ngọc khá , nhưng gia công bình thường, Nhan Thanh Văn cây trâm ngọc, mặt đỏ hơn,

 

“Phu tử, cây trâm là do chính tay cho Hiểu Đồng , lắm...”

 

cứ yên tâm, nhất định sẽ mua cho Hiểu Đồng những món đồ hơn.”

 

Lưu phu tử hề chê bai mà nhận lấy cây trâm ngọc,

 

“Ta thấy cây trâm ngọc , Hiểu Đồng nhà nhất định sẽ thích.”

 

Chu Quế Trân chút do dự trực tiếp lấy chiếc vòng vàng mua ,

 

“Thân gia, đây là chiếc vòng tay mua khi đang đường tới, thấy chiếc vòng tay thấy hợp với Hiểu Đồng, nên mua xuống, định bụng khi gặp Hiểu Đồng sẽ tặng quà gặp mặt.

 

Bây giờ Hiểu Đồng ở đây, phiền gia chuyển giao giúp.”

 

Lưu phu tử thấy sự chân thành trong mắt Chu Quế Trân, từ chối mà trực tiếp nhận lấy,

 

“Vậy xin con bé nhận lấy, nhưng gia đừng phí của nữa, nhà các ngươi nhiều con cái khoa cử, học, còn nhiều chỗ tiêu bạc lắm.”

 

Khi ba nhà Nhan Phú Minh xuống núi vẫn còn mơ mơ hồ hồ, bọn họ vốn là thăm dò ý tứ, ngờ bây giờ trực tiếp định hôn sự.

 

Không chỉ nhận tín vật định , mà còn cả văn thư định .

 

Chỉ cần đưa văn thư định đến nha môn đăng ký, hôn sự của Nhan Thanh Văn và Lưu Hiểu Đồng coi như chính thức công nhận.

 

Bà Tôn đại nương trong thôn thấy Chu Quế Trân, như thường lệ nhiệt tình xáp ,

 

“Quế Trân, ngươi về từ lúc nào mà thấy?

 

À , chuyện với ngươi đó, ngươi suy nghĩ kỹ ?

 

Ngươi xem Thanh Văn nhà ngươi và Đại Ni nhà hợp đến nhường nào, dù bên ngươi cũng ai thích hợp, là chúng xem một ngày lành định hôn sự cho chúng ?”

 

Chu Quế Trân tủm tỉm kéo tay Tôn đại nương,

 

“Tôn đại tẩu, Đại Ni nhà ngươi cũng thích, đứa bé đó ngoan ngoãn chăm chỉ, nhưng thật sự duyên với Thanh Văn nhà .

 

Chẳng mới định với nhà họ Lưu , ngươi xem tín vật và văn thư đều cả đây.”

 

Chu Quế Trân đưa văn thư trong tay và miếng ngọc bài treo đại nhi tử nhà , vẫy vẫy mặt Tôn đại nương và những khác trong thôn.

 

Lý Vĩnh Quý tới, cầm lấy văn thư trong tay Chu Quế Trân xem xét,

 

là văn thư định , là do chính tay Lưu phu tử .

 

Phú Minh, Quế Trân, các ngươi thật mắt , tức phụ chọn !”

 

 

Loading...