Năm Đói Kém Nhặt Được Phúc Bảo, Ngày Ngày Không Lo Thiếu Ăn - Chương 117:- Người môi giới đáng tin cậy
Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:32:51
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Uyển Bảo , cha là Tri phủ An Khánh phủ. Các ngươi theo về phủ , các ngươi cứu , gì thì nhà cũng nên cảm tạ các ngươi thật hậu hĩnh. Hơn nữa, gần đây dân ngoại lai ở An Khánh phủ đông, các ngươi đông như ở khách điếm cũng bất tiện.”
Uyển Bảo lắc đầu,
“Hân Duyệt tỷ tỷ, cần . Các ca ca cứu tỷ cũng chỉ là chút công sức nhỏ, tỷ cần để tâm. Hơn nữa, các ca ca đến để dự thi, cha tỷ là Tri phủ An Khánh phủ. Tuy đề thi do đại nhân Tri phủ , nhưng đến lúc đó vị chủ khảo từ Kinh thành đến do đại nhân tiếp đãi. Vào thời điểm , chúng , đặc biệt là mấy ca ca sắp dự thi, nhất là nên tiếp xúc với đại nhân Tri phủ. Vạn nhất các ca ca may mắn thi đậu, kẻ lòng sẽ lấy cớ mà thêu dệt chuyện thì chút nào. Vì và tỷ tỷ duyên gặp gỡ, chúng chắc chắn sẽ cơ hội gặp mặt nữa, đợi khi dịp nhất định sẽ đến tìm tỷ tỷ chơi.”
Vương Hân Duyệt tuy cả nhà họ Vương bảo vệ , nhưng Vương phu nhân cũng ý định nuôi dạy nàng thành một đầu óc đơn giản vô dụng.
Bởi những thủ đoạn ẩn khuất trong nội trạch và quan trường, bà bình thường đều sẽ kể cho Vương Hân Duyệt .
Uyển Bảo nhắc nhở một chút, Vương Hân Duyệt liền Uyển Bảo đang lo lắng điều gì.
Tuy rằng nàng nỡ rời xa Uyển Bảo và bọn họ, nhưng nàng cũng thiên hạ yến tiệc nào tàn.
Trong ánh mắt quyến luyến của nàng, Uyển Bảo nhảy xuống mã xa.
Uyển Bảo từ mã xa nhảy xuống, gật đầu với Vương tri phủ đang đợi một bên,
“Còn phiền đại nhân tìm một giúp Hân Duyệt tỷ tỷ đ.á.n.h xe.”
Uyển Bảo xong đợi Vương tri phủ phản ứng, Nhan Thanh Văn, vốn đang đ.á.n.h xe, từ trục xe bước xuống, cùng Uyển Bảo về phía mã xa của nhà đỗ bên cạnh.
Nhan Phú Minh mã xa của Vương Hân Duyệt rời , khỏi cảm thán,
“Không ngờ cô nương họ Vương là thiên kim của tri phủ đại nhân.”
Nhan Thanh Văn nhướng mày,
“Phụ , chuyện của cô nương nhà họ Vương ở cổng thành đến tiện nhiều, chúng mau thành thôi.”
Ý của Nhan Thanh Văn , Nhan Phú Minh vô cùng rõ ràng, y cũng là nữ nhi.
Huống hồ nhà họ Vương là gia đình quyền quý, một thiếu nữ mười ba tuổi mất tích hai ngày, nếu tin tức truyền ngoài sẽ ảnh hưởng đến Vương Hân Duyệt.
Nhan Phú Minh gật đầu nhiều, y trực tiếp thúc ngựa trong thành.
Thời điểm còn sớm, mới giữa trưa, đoàn thành vội tìm nơi trọ.
Họ đến một quán ăn nhỏ trông sạch sẽ ngăn nắp, đến cửa quán, tiểu nhị nhiệt tình mời .
Nhan Phú Minh theo tiểu nhị đến hậu viện quán ăn an vị mã xa, đó mới trở tiền sảnh quán ăn.
Sau khi gọi món và yêu cầu , Nhan Thanh Thao và tiểu nhị bắt đầu trò chuyện,
“Tiểu nhị ca, hỏi thăm một chút, ở An Khánh phủ khách điếm nào sạch sẽ, giá cả chăng yên tĩnh?”
Tiểu nhị quét mắt Nhan Thanh Thao và những khác một lượt,
“Vị công tử , các vị chắc là các học tử đến tham gia kỳ thi Tú tài ?”
Nhan Thanh Thao gật đầu,
“Chính xác, tiểu ca kiến nghị gì .”
Tiểu ca mỉm ,
“Kiến nghị thì cũng , tuy các vị còn mấy ngày nữa mới thi.
những khách điếm trong thành về cơ bản kín chỗ .
Còn đều là những thượng phòng khá đắt, các vị ở ít nhất một tháng thì tiểu nhân cảm thấy đáng.
Những khách điếm kém hơn thì môi trường xung quanh tệ, khách trọ cũng phức tạp tạp nham, lẽ cũng thích hợp cho các vị ở.
mà..................
Các vị cũng thể thuê một tiểu viện, ở tiểu viện thoải mái hơn, đều là nhà của các vị thì cũng thể yên tâm ôn tập bài vở.”
Nhan Phú Minh gật đầu,
“Tiểu ca đúng, cũng nghiêng về việc thuê tiểu viện.
chúng đều là đầu tiên đến An Khánh phủ, đều là lạ đất khách, tiểu nhị ca nha nhân đáng tin cậy nào, hoặc thể giới thiệu nhà nào ?”
“Ai! Nói cũng thật may, chưởng quỹ nhà vốn một tiểu viện cho thuê.
mấy ngày cho thuê , nha nhân thì thể giúp các vị tiến cử một .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-doi-kem-nhat-duoc-phuc-bao-ngay-ngay-khong-lo-thieu-an/chuong-117-nguoi-moi-gioi-dang-tin-cay.html.]
Tiểu nhị chỉ tay về phía cửa tiệm đối diện chéo quán ăn, tiệm lớn, khung cửa treo một cái phướn đơn giản đề “Thành Tín Nha Hàng”.
“Này, các vị xem, chính là nhà đó.
Thành Tín Nha Hàng, là nha hàng nhưng thực chỉ Từ chưởng quỹ một nha nhân.
Từ chưởng quỹ là bản xứ của An Khánh phủ, nha hàng của mở nhiều năm , tuyệt đối đáng tin cậy.”
Tuy rằng tiểu nhị vẻ , nhưng dù cũng quen , cũng tin lời .
Ăn cơm xong, mấy phố hỏi thăm một hồi, hỏi thăm xong quả thật nha hàng Từ gia tiếng tăm nhất.
Đoàn trực tiếp đến nha hàng Từ gia, Từ chưởng quỹ Nhan Phú Minh và mấy thuê sân, họ là các thí sinh từ nơi khác đến ứng thí.
Trong trường hợp như , họ thường dọn ở ngay trong ngày.
Từ chưởng quỹ chậm trễ, lập tức lấy cuốn sổ ghi thông tin nhà cửa để kiểm tra,
“Các vị chủ yếu là đến để ứng thí, vị trí nhất là gần trường thi một chút.
Ai!
Mèo con Kute
Thật tiếc, những nơi vị trí nhất mấy ngày nay đều cho thuê hết .”
Nhan Phú Minh sửng sốt một chút,
“Từ chưởng quỹ, kỳ thi còn mấy ngày nữa ?
Sao nhà cho thuê hết ?
Mọi đều đến sớm như ?”
Từ chưởng quỹ ngẩng đầu Nhan Phú Minh một cái,
“Các vị đây là đầu đến ?”
Nhan Phú Minh gật đầu,
“ , đầu đến.
Chỉ là nghĩ rằng lạ đất khách nên đến sớm đến muộn.
Cho nên đến sớm gần một tháng, chỉ bọn trẻ quen với phủ thành nhiều hơn.”
Từ chưởng quỹ gật đầu,
“ đó!
Ngươi nghĩ như , các phụ khác cũng nghĩ như .
Những thí sinh đến An Khánh phủ thi đều đến từ các huyện hoặc trấn quyền An Khánh phủ.
Mặc dù quá xa nhưng cũng quá gần, đều đến sớm để bọn trẻ yên tâm chờ đợi kỳ thi.
Những tiểu viện quá gần thì còn , nhưng một tiểu viện cách trường thi hai con phố, tuy xa một chút nhưng cái yên tĩnh, thích hợp cho các học tử ôn thi.
Các vị xem qua đó xem thử ?”
Nhan Phú Minh gì, mà trực tiếp Nhan Thanh Văn, Chu Chí An và những khác.
Dù tiểu viện là để cho bọn trẻ ở, đương nhiên hỏi ý kiến của chúng.
Nhan Phú Minh chủ yếu là đưa Uyển Bảo tìm sư phụ của nàng, tiện thể đưa Nhan Thanh Văn và mấy đến thi.
Đợi an bài xong xuôi cho họ, đưa Uyển Bảo đến chỗ lão Vân xong là y sẽ về.
Ở nhà còn một đống việc cần bận rộn, Nhan Thanh Văn và bọn họ thi còn lâu như y thời gian ở đây tiêu phí.
Nếu đưa Uyển Bảo , y trực tiếp để Nhan Thanh Văn và bọn họ thuê xe ở huyện thành .
Nhan Thanh Văn trực tiếp Từ chưởng quỹ,
“Từ chưởng quỹ, chúng thể xem nhà ?”
“Đương nhiên thể, các vị chờ lấy chìa khóa, sẽ dẫn các vị ngay.”
Từ chưởng quỹ vội vàng trong nhà, mấy tức công phu Từ chưởng quỹ cầm chìa khóa ............