Năm Đói Bị Ruồng Bỏ, Không Sao, Ta Có Lương Thực - Chương 124

Cập nhật lúc: 2025-11-21 14:57:43
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến sân, Đường lão thái trầm giọng : "Cái tính nết của nó, hiểu trở nên như , lúc nào cũng cảm thấy cả nhà đều nợ nó."

Bà ngừng một lát, tiếp: "Nếu nó thật sự sống với con nữa..."

Đường Hữu Phúc xong lời , trong lòng dâng lên vài phần uất ức, khẽ: "Con cũng nàng thành thế . Thật cả nhà đối xử với nàng , tiểu cũng luôn nhường nhịn nàng , chăm sóc tâm trạng nàng . nàng ..."

Đường lão thái thở dài. "Con , đôi khi là như . Con đối với nó thì nó coi gì, trái còn lạnh nhạt với con, thế mà con vẫn cứ một mực lấy lòng nó."

Đường Hữu Phúc những lời , lòng ngũ vị tạp trần. Hắn thở dài. "Nương, con hiểu ý . Nếu thật sự ngày đó... con chỉ xin một chuyện, liệu thể cho con giữ ba đứa trẻ , dù chúng nó..."

Nghe xong lời , mắt Đường lão thái đỏ hoe. "Con linh tinh gì thế? Ba đứa trẻ đó là cốt nhục của lão Đường gia , thể bỏ mặc? Còn về phần vợ con, đến lúc đó thì cứ mặc kệ nàng thôi. Những gì nương thể , cũng ."

Đường Hữu Phúc gật đầu, gì nữa, việc.

Đến trấn, Đường Như Ý thẳng tới Vọng Nhạc Lâu, ngờ Trương Uyển Uyển đợi nàng ở đó .

Nàng chút kinh ngạc. "Phu nhân, ở đây?"

Trương Uyển Uyển nhiệt tình dẫn nàng lên phòng bao lầu, : "Hôm nay đặc biệt đến đây để đợi đấy. Ta đoán nhất định sẽ đến, ngờ chờ đợi thật sự gặp ."

"Hôm nay chút việc trì hoãn, thật sự xin ."

Trương Uyển Uyển xua tay, . "Không , vốn là ăn. Ta ngoài việc quản lý phủ , cũng việc gì khác, cứ ở đây nghỉ ngơi một lát."

Sau vài câu xã giao, Trương Uyển Uyển bỗng chuyển giọng, đột ngột : "Hôm qua và Phùng quản gia bên đó, hình như chút hiểu lầm nhỏ?"

"Hiểu lầm?" Đường Như Ý ngẩn , kinh ngạc hỏi. "Không ạ."

Trương Uyển Uyển giải thích. "Muội chẳng vẫn luôn hợp tác với Vọng Nhạc Lâu chúng . Nghe gần đây mắt món tôm hùm đất, kết quả là hôm đó bên ngoài Vọng Nhạc Lâu xếp thành hàng dài. Sau đó đều đồn, rằng công thức món ăn định độc quyền cho chúng nữa."

Nghe nàng , Đường Như Ý liền hiểu , hôm nay Trương Uyển Uyển đến đây là để thuyết khách.

Nàng cũng quanh co, thẳng thắn : "Phu nhân, kỳ thực công thức đời, lập tức nghĩ đến Vọng Nhạc Lâu. Dù cũng quên, là Phùng quản gia bắc cầu, giúp bắt đầu hợp tác với viên ngoại."

"Thế nhưng viên ngoại bắt bán đứt công thức cho Vọng Nhạc Lâu. Người cũng ăn buôn bán, chắc chắn điều đó thực tế. Bản món ăn là theo mùa, cũng tranh thủ lúc còn ưa chuộng mà kiếm thêm chút, dù ... còn hai đứa trẻ nuôi."

Trương Uyển Uyển gật đầu, mặt lộ rõ vài phần thấu hiểu. "Ta , yêu cầu của viên ngoại quả thật chút quá đáng, ý 'qua cầu rút ván'. Muội tử, chuyện là do suy xét chu ."

Nàng ngừng một chút, . "Vậy bây giờ chúng còn thể đàm phán chuyện hợp tác ?"

Đường Như Ý lắc đầu. "Xin phu nhân, việc hợp tác định đoạt . Ta ký hợp đồng với mấy tửu lầu khác. Về nếu Vọng Nhạc Lâu còn bán tôm hùm đất, chỉ thể nhập hàng từ chỗ ."

Trương Uyển Uyển thật ngờ, nha đầu tay nhanh đến , chỉ trong một ngày định đoạt xong xuôi chuyện. sự việc đến nước , nàng chỉ đành kìm nén cảm xúc, bằng nụ .

"Muội t.ử quả nhiên là ăn buôn bán. Ta mới nghỉ ngơi một ngày, mà bên xử lý xong hết việc , thật sự là phục tài."

Nàng chợt nhớ đến món tương nấm đậu nành Đường Như Ý mang đến , mắt sáng lên, . "Muội tử, đừng quên món tương nấm đậu nành với nhé, tỷ tỷ vẫn còn mong nhớ lắm đó!"

Đường Như Ý gật đầu. "Điều ghi nhớ , phu nhân cứ yên lòng, chuyện nhất định sẽ . Chờ tương đậu nành nấm hương lò, sẽ trực tiếp cung cấp cho Vọng Nhạc Lâu. Dĩ nhiên, là chia lợi nhuận, sẽ bán đứt công thức."

Trong lòng Trương Uyển Uyển hiểu rõ, cô nương mắt thường, năng lực, đầu óc tỉnh táo, nàng dám khinh thị mà ngược còn thêm vài phần bội phục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-doi-bi-ruong-bo-khong-sao-ta-co-luong-thuc/chuong-124.html.]

"Tốt!" Nàng gật đầu đồng ý.

Đường Như Ý thêm vài câu với Trương Uyển Uyển, lấy cớ nhà việc mà dậy cáo từ.

Trương Uyển Uyển nàng việc nhiều, cũng giữ .

Đường Như Ý , Lý Viên Ngoại từ chỗ tối bước , mặt mày đau khổ . "Phu nhân tay cũng vô dụng. Ai da, bỏ lỡ một cơ hội phát tài độc quyền ."

Sắc mặt Trương Uyển Uyển trầm xuống, "Chát" một tiếng đặt mạnh chén lên bàn, lạnh giọng .

"Ta sớm với , cô nương đó là nha đầu tầm thường! Nếu ý đồ gì, với . thì ? Cứ khăng khăng tự , kết quả đắc tội c.h.ế.t !"

"Giờ đây tửu lầu nào cũng bán tiểu long hà , Vọng Nhạc Lâu của chúng còn gì? Nếu nhờ hai công thức đó chống đỡ, tửu lầu của chúng sớm sụp đổ !"

Đối diện với cơn giận của nàng , Lý Viên Ngoại dám đáp lời. Y , quả thực là do y tự hỏng chuyện.

Miệng , nhưng trong lòng y vẫn đang tính toán. Chờ cô nương phương thức mới gì, cùng lắm là đưa thêm ngân lượng cho nàng, độc quyền lấy công thức...

Trương Uyển Uyển như thấu tâm tư y, lạnh một tiếng. "Cái đồ ngu xuẩn nhà , đừng mơ mộng nữa. Lần đắc tội nàng đến mức triệt để , giữa chúng cách."

"Chàng nghĩ trong trấn chỉ một tửu lầu của ? Bây giờ tửu lầu nào trong trấn mà chẳng đang nịnh bợ nàng ? Chỉ , đẩy Thần Tài ngoài, còn mong nàng ?"

Lý Viên Ngoại mặt đỏ bừng. "Vậy nàng xem... chúng đây? Vọng Nhạc Lâu chỉ dựa hai món để chống đỡ, cái gì cũng thể độc quyền, còn ăn nữa ?"

"Làm ? Chỉ hỏi !" Trương Uyển Uyển giận đến mức nhẹ. "Chàng còn chút hữu dụng nào ? là một phế vật!"

Dứt lời, nàng trực tiếp cầm chén bàn lên, "Soạt" một tiếng hắt nước mặt y, hề đầu bước khỏi phòng riêng.

Thấy Trương Uyển Uyển xa, sắc mặt Lý Viên Ngoại lập tức tối sầm, nửa bên mặt vẫn còn nhỏ nước, ánh mắt lạnh lẽo đến đáng sợ.

Y nghiến răng thầm mắng trong lòng. Hừ! Nếu là con rể ở rể, đổi khác, ai thể chịu đựng đàn bà suốt ngày cưỡi lên đầu tác oai tác phúc chứ!

Bình tâm trạng, y hừ lạnh một tiếng, quyết định tối nay đến Nghi Xuân Lâu một chuyến, chút khúc ca, tiện thể thăm hỏi T.ử Hinh cô nương mấy ngày gặp, cũng là để bản thoải mái một chút...

Dĩ nhiên, Đường Như Ý hề về đoạn kịch nhỏ .

Nàng định về tiểu viện, đường bất ngờ gặp một quen.

"Đường nương tử!"

Nàng vốn định để ý, vì căn bản nghĩ là đang gọi , nhưng giây tiếp theo nàng phản ứng , đầu thấy Trương Bộ Đầu đang vui vẻ nàng.

"Đường nương tử, gọi nàng đó, nàng chạy gì ?"

Đường Như Ý.……

Nàng thể , nãy thật sự nghĩ Trương Bộ Đầu đang gọi ?

"Xin , đang nghĩ chuyện, thấy."

 

Loading...