Đêm xuống, Tô Yên và Túc Cửu Từ ngoài hóng mát.
Ngồi ghế quý phi bên ngoài, Túc Cửu Từ gần như đè hơn nửa lên Tô Yên.
Dán sát rạt.
Cô động đậy một chút, đang ôm cô liền tỏ căng thẳng, sợ cô chạy mất.
Tuy là dính .
, vẫn trong phạm vi chấp nhận .
Ít nhất, bộ dạng , so với lúc chiều, trong lòng vẫn dễ chịu hơn.
Đêm đen như mực, trời đầy .
Quả là một thời tiết .
Chỉ là, thấy Tiểu Hồng trong bụi hoa.
Nhắc mới nhớ, hình như, từ trưa nay thấy nó .
Trong lúc yên tĩnh, hiếm khi Tô Yên bình thản chờ đợi.
Tần Tình Nguyệt tới.
“Thiếu gia.”
Cô cúi đầu, cất tiếng gọi.
Tô Yên chớp chớp mắt:
“Có việc?”
Tần Tình Nguyệt gật đầu.
Tô Yên nghĩ nghĩ, vỗ vỗ cánh tay Quân Vực, hiệu nới lỏng chút.
Vốn tưởng sẽ mất công dỗ dành một hồi, ai ngờ, ngoan ngoãn thả lỏng .
Cô kinh ngạc liếc lưng, nhưng gì thêm.
Ngồi thẳng dậy.
“Nói .”
Tần Tình Nguyệt lặng lẽ liếc Túc Cửu Từ đang cúi đầu thẳng dậy bên cạnh Tô Yên.
Tô Yên dường như hiểu cô đang nghĩ gì, lên tiếng:
“Không , cứ .”
Một nữa, Tần Tình Nguyệt quỳ xuống mặt Tô Yên.
Cô dập đầu thật mạnh xuống đất mặt Tô Yên.
Tiếng động đó rõ cả tiếng “cộp” khi trán va xuống sàn.
Tần Tình Nguyệt phủ phục đất, chậm chạp chịu ngẩng đầu:
“Thiếu gia, mạng của Tình Nguyệt là do thiếu gia cứu.
Khi thiếu gia cứu Tình Nguyệt khỏi địa ngục trần gian đó, Tình Nguyệt chỉ một suy nghĩ, là theo hầu hạ thiếu gia cả đời.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/chuong-459-to-tieu-gia-la-nu-sinh-55.html.]
Tô Yên lặng lẽ , gì.
Ngay đó, Tần Tình Nguyệt :
“Tình Nguyệt thiếu gia là nữ tử, sớm muộn gì cũng sẽ gả cho khác, nhưng, chỉ cầu thiếu gia, đừng vứt bỏ Tình Nguyệt, cầu xin ngài, thiếu gia.”
Giọng cô rõ ràng, là thật sự hầu hạ Tô Yên cả đời.
Tô Yên lập tức đồng ý, mà sang bên cạnh.
“Anh thấy ?”
Cô hỏi Quân Vực.
Thật , việc vốn cần hỏi .
Tô Yên vốn cũng định để Tần Tình Nguyệt ở .
Cô là cứu cô , Tần Tình Nguyệt dường như... chút chấp niệm với cô.
Nếu chấp niệm hại cô, thì cũng .
Nếu một ngày nào đó Tần Tình Nguyệt tìm cuộc sống , rời , thì cứ rời , cũng chẳng cả.
Tiếc là, từ đến nay, Quân Vực vẻ thích Tần Tình Nguyệt cho lắm.
Nếu theo tính , chắc chắn sẽ quậy.
Chỉ là , một lời.
Hắn chỉ cúi đầu yên tĩnh ở đó.
Chính vì khác thường như , Tô Yên mới lên tiếng hỏi.
Quân Vực ngẩng đầu lên, nuốt nước bọt.
Môi run lên, lên tiếng:
“Sao cũng .”
Tô Yên chớp chớp mắt.
Trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Dựa tính cách của Quân Vực, thể câu trả lời ‘hòa hợp ’ như , khiến cô cứ thấy kỳ quặc.
Hơn nữa, càng , càng thấy giống lời thật lòng của .
“Anh... lời thật lòng?”
Tô Yên vốn định, nếu chỉ phản đối chứ ghét Tần Tình Nguyệt đến cực điểm, thì sẽ giữ .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Nếu kịch liệt phản đối, ghét cay ghét đắng, thì giữ.
Ai ngờ câu trả lời như từ miệng .
Ngược khiến cô chắc chắn.
Quân Vực rũ mi, .
Tô Yên , như thể đang dỗi hờn.