Nam Chính Hắc Hóa Cứ Muốn Chiếm Kịch Bản Của Tôi - Chương 457:: Tô tiểu gia là nữ sinh 53

Cập nhật lúc: 2025-11-09 01:20:16
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quân Vực đó, chậm chạp .

 

Tô Yên cầm lấy đũa, tay cầm một cái đĩa sứ trắng, gắp một đũa rau xanh.

 

Đưa tới bên miệng .

 

“Há miệng.”

 

Quân Vực ngoan ngoãn há miệng.

 

Rũ mắt xuống, thèm liếc Tô Yên, nhưng vẫn ngoan ngoãn ăn.

 

Vừa ăn xong, thêm một đũa rau xanh nữa.

 

Đút từng miếng từng miếng một.

 

Động tác thành thạo.

 

Tô Yên nấu cơm.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

kỹ năng đút cơm rèn luyện thành thục.

 

Đút một lúc, cô bưng tách còn âm ấm bên cạnh, đưa tới môi cho uống.

 

Nửa giờ .

 

Màn đút ăn yên ắng , bắt đầu trong một bầu khí kỳ quái, và cũng kết thúc trong im lặng.

 

Leng keng leng keng, chỉ thể thấy tiếng đũa chạm bát.

 

Cho đến khi thấy ăn hòm hòm.

 

Tô Yên mới dừng .

 

Lúc , trời bên ngoài cũng tối mịt.

 

Cô lên tiếng:

 

“Tối nay ngủ ở đây, là về ngủ?”

 

Quân Vực cúi đầu:

 

“Về .”

 

Hắn thành thật trả lời.

 

Hiếm khi thấy thông suốt như .

 

Tô Yên chớp chớp mắt, lẽ ngờ sẽ thế.

 

“Lý do?”

 

Cơ thể Quân Vực khựng , ngẩng đầu Tô Yên.

 

Đôi con ngươi đen thẳm , chứa đầy những cảm xúc mà cô thể hiểu nổi.

 

Cuối cùng, nhạt, ánh đèn trong phòng khiến gương mặt tái nhợt của ánh lên chút sắc khí:

 

“Không thể voi đòi tiên nữa.”

 

Giọng đó mà xoáy tim:

 

“Không thể, vì em mềm lòng, mà cứ ăn vạ ở đây , vẫn là, tự trọng.”

 

Hắn chậm rãi từng câu từng chữ.

 

Tô Yên , hàng mày càng nhíu chặt.

 

Chả trách thấy cứ ủ rũ như , hóa là đang nghĩ chuyện ?

 

mà, là loại ?

 

Được voi đòi tiên, tự trọng?

 

Nếu ý nghĩa của tám chữ , hai họ thể gặp ??

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/chuong-457-to-tieu-gia-la-nu-sinh-53.html.]

 

, một lúc lâu :

 

“Là ai, gì với ?”

 

Quân Vực im lặng.

 

Sự im lặng mài mòn Tô Yên đến sắp mất hết kiên nhẫn.

 

Người , từ lúc ngủ dậy bắt đầu khó hiểu.

 

Cô nghĩ chuyện xảy khi ngủ.

 

Quân Vực hỏi:

 

“Em yêu ?”

 

Cô im lặng.

 

Ánh mắt Quân Vực lập tức ảm đạm.

 

“Tiểu Ngoan yêu , ?”

 

Cô im lặng.

 

Từ đó về , cho đến lúc tỉnh dậy.

 

Yêu?

 

Không yêu??

 

Tô Yên suy nghĩ lâu.

 

Cuối cùng, cô bộ dạng của Quân Vực.

 

Kéo tay .

 

“Anh yêu là ý gì?”

 

Cô đột ngột hỏi.

 

Quân Vực ngẩng đầu, sững sờ.

 

Tô Yên , mím môi, chậm rãi:

 

“Không trả lời , chỉ là hiểu ‘yêu’ mà ý gì.”

 

hiểu, nên thể trả lời.

 

Ngay đó, Tô Yên :

 

mà, thích ở bên cạnh . Đối với , quan trọng. Quan trọng hơn bất kỳ ai hết.”

 

thể đưa lời hứa hẹn.

 

Thứ thể cho, chỉ bấy nhiêu.

 

Khi giọng cô dứt, cô liền thấy, trong đôi mắt đen thẳm của Quân Vực, ánh lên tia sáng, cô.

 

Vẻ nóng rực đè nén nơi đáy mắt, phảng phất bùng cháy nữa.

 

Hắn hé miệng, dường như chút kích động.

 

“Tiểu Ngoan.”

 

Cuối cùng, cũng chỉ thể khàn khàn gọi một tiếng Tiểu Ngoan.

 

Lúc , nụ mặt càng lúc càng tươi.

 

Không kìm mà nhếch nhẹ khóe môi.

 

Khác hẳn với nụ đau lòng lúc nãy, như hai khác.

 

Sau đó, dậy, ôm chầm lấy cô, đè thẳng lên bàn.

 

 

Loading...