Chỉ là hiện tại, ý nghĩ .
Đã vỡ tan bởi cảnh tượng triền miên hết sức mắt.
Hóa , thiếu gia thích đàn ông ?
tại , nhất định là Túc Cửu Từ?
Cơ thể cứng đờ, lạnh lẽo.
Cô cúi đầu, đang nghĩ gì, lặng lẽ lui ngoài.
Mà nụ hôn , vốn là Tô Yên chủ động.
Kết quả đến khi kết thúc, mệt là cô.
Quân Vực cũng còn bộ dạng như ban nãy, ngược hai mắt nóng rực chằm chằm môi Tô Yên.
Như thể giây tiếp theo, hận thể nuốt chửng cô .
Tô Yên dậy.
Cô , nghiêm túc:
“Anh đừng gây sự vô cớ nữa.”
Ý , là bộ dạng gây khó dễ của .
Quân Vực lúc tâm tư đều dồn cả đôi môi hồng phấn .
Tô Yên gì, cũng là thuận theo.
Hắn lên tiếng đáp:
“Được.”
Tô Yên thấy dễ chuyện như , bèn gật đầu.
Không thèm quản nữa, cô xuống bên cạnh, cầm đũa lên định ăn tiếp.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Quân Vực cô, bao nhiêu suy nghĩ đều tan biến.
Tô Yên kéo đĩa gà xào cay qua, ý bảo ăn cơm.
Quân Vực đĩa gà xào, nhớ đến sắc mặt của ả hầu ban nãy.
Hắn động đũa.
Lần , Tô Yên nhíu mày chặt cứng.
Dỗ thế nào cũng ăn, kiểu gì cũng ăn.
Trên đời còn ai khó chiều hơn ?
Tần Tình Nguyệt ?
Sao vẫn ăn??
Cô rũ mắt, húp một ngụm canh miến xương vịt:
“Trong nhà Tô gia, cũng chỉ mấy món , ăn, thì còn gì khác. Hoặc là nhịn đói, hoặc là về nhà mà ăn.”
Giọng cô nhàn nhạt.
Mím môi, giọng chút gợn sóng.
Cơ thể Quân Vực cứng đờ.
Vẻ nóng rực trong mắt cũng từ từ ẩn con ngươi đen nhánh.
Hắn vẫn nhúc nhích.
Không ăn, cũng ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/chuong-452-to-tieu-gia-la-nu-sinh-49.html.]
Không khí mới còn triền miên, lập tức tụt dốc phanh.
Cô cúi đầu , từng thìa từng thìa húp canh miến.
Lúc Hồng Đậu , bưng theo thức ăn.
“Thiếu gia, ngài...”
Lời còn dứt.
Choang! Tô Yên hất tay, bát canh miến xương vịt trong tay văng đầy xuống đất.
Đây là đầu tiên Hồng Đậu thấy chủ tử nhà nổi giận lớn như .
Theo đó, liền giọng đều đều của Tô Yên:
“Mang lên cũng lãng phí, cần nữa.”
Bàn tay đang buông thõng của Quân Vực chợt nắm chặt.
Hắn Tô Yên.
Đưa tay, kéo cô .
Kết quả, Tô Yên dậy, chiếc ghế ngả , ma sát với mặt đất tạo tiếng két chói tai.
Cô thèm Quân Vực, thẳng ngoài.
Vừa , cô bóc một viên kẹo sữa bỏ miệng.
Nhắm mắt , xoa xoa mi tâm.
Bàn tay giơ của Quân Vực cứng đờ.
Hồi lâu , nó run lên.
Mới chậm rãi hạ xuống, buông thõng đùi.
Hắn cúi đầu, bất động.
Cứ ở đó.
Hồng Đậu bưng thức ăn, đặt xuống , mà mang cũng xong.
Chuyện ... cô lặng lẽ Túc Cửu Từ.
Thiếu gia với chuẩn cô gia cãi ???
mà, chuyện của thiếu gia, việc cô thể xen .
Vẫn nên ngoan ngoãn lời thiếu gia thì hơn.
Kết quả, Hồng Đậu chậm rãi hành lễ.
Bưng khay ngoài.
Tô Yên tìm một chỗ yên tĩnh xuống.
Nhắm mắt , hàng mày càng nhíu càng chặt.
Trên đời , gây sự vô cớ như ?
Nhìn thôi thấy tức.
Hồng Đậu mang đồ ăn về nhà bếp.
Tần Tình Nguyệt thấy.
Thắc mắc:
“Hồng Đậu, mang đồ ăn về ?”
Hồng Đậu lắc đầu:
“Cô cũng đừng đến, thiếu gia với Túc Cửu Từ cãi .”