Quân Vực chậm chạp .
Giữa hai , cứ thế im lặng.
Cho đến khi Tần Tình Nguyệt tới, phá vỡ sự yên tĩnh:
“Thiếu gia, thể dùng cơm trưa ạ.”
Tần Tình Nguyệt dáng vẻ xinh xắn, gương mặt tươi .
Hoàn thể dùng bốn chữ "cảnh ý vui" để hình dung.
Tô Yên đầu cô .
Rồi gật đầu:
“Được, qua ngay đây.”
Nụ mặt Tần Tình Nguyệt càng tươi hơn:
“Thiếu gia, mời.”
Cô cúi đầu, chờ ở bên cạnh.
giọng mang một vẻ cẩn thận, vui sướng.
Tô Yên đầu , Quân Vực:
“Anh...”
Cô định hỏi, ăn cơm cùng cô .
Chỉ là lời còn , thấy Quân Vực híp mắt , liếc qua Tần Tình Nguyệt.
Dù chẳng gì, nhưng cô vẫn , trong mắt , ngập tràn sát ý.
Tô Yên im lặng.
Quân Vực cũng rũ mi, che cảm xúc trong mắt, đôi môi mỏng vẫn mím chặt.
Một lúc lâu , Tô Yên nghiêm túc :
“Anh g.i.ế.c cô , thì cho lý do.”
Quân Vực bỗng ngẩng đầu Tô Yên, con ngươi đen như mực cuộn trào cảm xúc.
“Không lý do, là động đến ?”
Khi , nghiêng đầu, giọng điệu vô hại.
Chỉ là con ngươi đen nhánh liếc qua Tần Tình Nguyệt.
Cũng lợi hại thật.
Mới mấy ngày mà khiến Tiểu Ngoan để tâm như .
Nhớ đây, ngày ngày bám riết, quấn bao lâu mới như hôm nay.
Tô Yên cũng mím môi, mày nhíu .
“Anh ?”
Từ lúc nãy thấy khó hiểu, bây giờ nổi giận cũng thật kỳ quặc.
Còn g.i.ế.c cô cứu hôm qua.
Đối với Tần Tình Nguyệt, lẽ chút đặc biệt.
Có lẽ vì từng trải qua chuyện tương tự, nên Tô Yên đối với Tần Tình Nguyệt một sự mềm mỏng khác với thường.
Nếu Quân Vực nhất quyết g.i.ế.c Tần Tình Nguyệt, chí ít cũng cho cô một lý do.
Quân Vực bộ dạng của cô, một lúc lâu , rũ mắt:
“Tiểu Ngoan giờ chán ghét ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/chuong-449-to-tieu-gia-la-nu-sinh-46.html.]
Tô Yên:
“...Không .”
Khi , hàng mày đang nhíu của cô giãn .
Có lẽ là hiểu lầm.
Hai im lặng.
Tô Yên hỏi nữa:
“Đi ăn cơm ?”
“Không .”
Nào đó lòng hẹp hòi đang ghen tuông tiếp tục quậy.
Tô Yên gật đầu:
“Được.”
Đáp một tiếng, cô xoay bỏ .
Đã ăn, thì thôi .
cô thì đói.
Chỉ là... cô mới bước một bước, cổ tay nắm chặt.
Lập tức kéo giật .
Chỉ Quân Vực rên lên một tiếng.
Tô Yên đầu .
Người nào đó cúi đầu lời nào, đôi môi tái nhợt mím chặt, lông mi run rẩy, thể lung lay, một bộ dạng yếu ớt vô cùng.
tay nắm cổ tay Tô Yên, dùng sức lớn kinh .
Tô Yên chằm chằm một hồi lâu.
Cuối cùng vẫn bước tới, đưa tay xoa n.g.ự.c cho .
Hôm nay lúc mới đến, đau ngực.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Có dùng sức quá, ảnh hưởng đến chỗ đau ?
Lông mi Quân Vực run rẩy, giọng khàn khàn vang lên:
“Đã thấy phiền, cần gì giả vờ quan tâm .”
Tô Yên:
“...”
là đang gây sự.
Dường như mỗi đối mặt với Quân Vực, lý trí của cô luôn đ.á.n.h sập.
Đến nỗi lười thêm gì với .
Thấy còn sức để năng xằng bậy thế , chắc cũng gì to tát.
Cô nắm ngược tay , dừng động tác xoa ngực.
Xoay kéo phòng:
“Đi ăn cơm.”
Cô đúng ba chữ.
Quân Vực vốn đang bất động, lúc ngoan ngoãn.