Nam Chính Hắc Hóa Cứ Muốn Chiếm Kịch Bản Của Tôi - Chương 444: Tô tiểu gia là nữ sinh 41

Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:55:20
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mãi cho đến đêm khuya.

 

Cơn đau đớn tột cùng đó dường như mới bắt đầu suy giảm.

 

Vịn bàn một hồi lâu, mới cử động bước chân, chậm rãi xuống mép giường.

 

Lúc , gian bỗng vặn vẹo, hai bóng đen lập tức xuất hiện mặt Quân Vực.

 

Nhìn kỹ, hai hắc y nhân giống y như đúc.

 

Cả hai quỳ một gối xuống đất, cúi đầu:

 

“Đường Văn.”

 

“Đường Phi.”

 

“Bái kiến thiếu chủ.”

 

Quân Vực giật giật mí mắt, gì.

 

Họ quỳ đất, Quân Vực lên tiếng, họ cũng giữ nguyên tư thế đó, lặng lẽ chờ đợi.

 

Không qua bao lâu, giọng khàn khàn của Quân Vực mới vang lên:

 

“Nói.”

 

Hắc y nhân tên Đường Văn lên tiếng:

 

“Thiếu chủ, vì ngài trọng thương, nên thần lực mang theo trong cơ thể khiến ngài đau đớn chịu nổi.”

 

Sắc mặt Quân Vực tái nhợt, hàng mi đen khẽ run:

 

“Cách giải quyết.”

 

Giọng vẫn khàn đặc.

 

Đường Văn im lặng trong giây lát:

 

“Rời khỏi cơ thể , trở về phong ấn dưỡng thương.”

 

Đây là cách duy nhất.

 

Nếu là thiếu chủ thời kỳ thịnh, chút thần lực tự nhiên là gì.

 

Chỉ tiếc, thiếu chủ trọng thương, suýt nữa yêu hồn khó tụ.

 

Nay dưỡng thương vạn năm trong phong ấn, cũng chỉ mới khá hơn một chút.

 

suy cho cùng, vẫn còn yếu.

 

Nghe xong, Quân Vực im lặng thật lâu:

 

“Nếu về, thì ?”

 

“Yêu hồn của thiếu chủ sẽ ăn mòn cơ thể với tốc độ gấp bội. Cơ thể chứa đựng yêu hồn của ngài, nhiều nhất chỉ hai năm.”

 

Quân Vực một lời.

 

Đường Văn và Đường Phi theo thiếu chủ từ khi ngài sinh .

 

Đến nay mấy vạn năm, tất nhiên là trung thành và hết mực quan tâm ngài.

 

Giờ thấy Quân Vực , hiểu rõ tính tình thiếu chủ, họ ngài căn bản định về phong ấn.

 

Cho dù chỉ hai năm, cũng chọn ở đây, dẫu cho chịu đựng đau đớn mỗi ngày.

 

Đường Văn và Đường Phi là song sinh, nhưng tính tình khác biệt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/chuong-444-to-tieu-gia-la-nu-sinh-41.html.]

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Đường Văn điềm tĩnh hơn, Đường Phi thì nóng nảy.

 

Nhất là khi thấy vị thiếu chủ vô pháp vô thiên năm nào, giờ biến thành bộ dạng .

 

Trong lòng tất nhiên dễ chịu.

 

Đường Phi một lòng hướng về thiếu chủ, an nguy của ngài là hết.

 

Bọn họ rõ vì Quân Vực một mực đây.

 

Đường Phi rốt cuộc nhịn :

 

“Thiếu chủ, ngài hà tất…”

 

Nói một nửa, liền Đường Văn bên cạnh ấn xuống.

 

Mí mắt Quân Vực khẽ động, đôi con ngươi đỏ rực xuất hiện.

 

Hắn hai đang quỳ đất.

 

Giọng khàn khàn:

 

“Hử?”

 

Dù Đường Phi Đường Văn giữ , Quân Vực vẫn định gì.

 

Thiếu chủ, ngài hà tất vì nàng mà những việc ?

 

Hà tất?

 

Chẳng gì là hà tất , thì thôi.

 

Đường Văn giơ tay, hai tay dâng lên một bình ngọc màu đen.

 

“Thiếu chủ, t.h.u.ố.c thể tạm thời giúp ngài giảm đau.”

 

Quân Vực cử động.

 

Đường Văn , e rằng thiếu chủ lúc đau đến mức còn sức lực.

 

Hắn cung kính dậy, đặt bình ngọc đen tầm tay Quân Vực.

 

Giọng Quân Vực khàn khàn:

 

“Lui .”

 

“Vâng.”

 

“Vâng.”

 

Sau tiếng đáp, hai bóng đen biến mất.

 

Trong phòng trở yên tĩnh.

 

Quân Vực rũ mắt, cứ ngây ở đó thật lâu.

 

Cơn đau trong cơ thể dần dần tan .

 

Màu đỏ sẫm trong mắt cũng từ từ chuyển thành màu đen nhánh.

 

Dường như thứ đều đang hồi phục.

 

Hắn cử động.

 

Rồi dậy.

 

Đứng ngây tại chỗ một hồi lâu, mới bước từng bước ngoài.

 

 

Loading...