Đem phụ nữ c.h.ế.t khâu từng chút, chôn cất. Cô ở đó cả đêm, chờ đến sáng sớm hôm , mưa tạnh hẳn. Cả ướt sũng, mới chậm rãi rời .
Lúc đó bao nhiêu tuổi nhỉ? Mười tuổi? Mười một tuổi? A, cô sống mấy vạn năm, những chuyện đó sắp cô quên mất . Bây giờ, vì chuyện , mà một nữa đào đoạn ký ức đó.
Ánh mắt Tô Yên cảnh tượng xé xác . Vẫn luôn hề động đậy.
Cho đến khi, những điên cuồng ôm hận , rốt cuộc dần dần lấy lý trí. G.i.ế.c c.h.ế.t kẻ căm hận, thở hổn hển từng ngụm, chật vật chạy ngoài.
Phần lớn . Cũng một bộ phận nhỏ, mặt những c.h.ế.t, ha hả. Cười đến nước mắt cũng chảy , ngã mặt đất vẫn còn đang . Ước chừng các cô rời . Bị tra tấn thành bộ dạng như hiện giờ. Còn thể nữa.
Tô Yên thu hồi tầm mắt. Buông tay . Con d.a.o găm tuột xuống, rơi xuống đất. Loảng xoảng một tiếng. Dao găm va chạm với mặt đất, phát âm thanh giòn tan. Tí tách, tí tách, m.á.u theo ngón tay nhỏ giọt xuống đất.
Cô xoay , bắt đầu ngoài. khi đến cửa, chân run lên, giây tiếp theo liền quỳ ngã xuống đất. Tần Tình Nguyệt vội vàng duỗi tay: “Thiếu gia!” Giọng lo lắng hô một tiếng, đỡ lấy Tô Yên.
Trên Tô Yên, dính hơn phân nửa vết m.á.u của kẻ địch, chỉ là thấy cô từ đầu đến cuối giống như việc gì, còn tưởng rằng cô thương. Bụng một vết máu. Cắt qua chiếc áo sơ mi m.á.u tươi nhuộm đỏ. Tay, đang run rẩy. Kiệt sức.
G.i.ế.c nhiều như , d.a.o găm cùn lưỡi, đổi hết con đến con khác. Thể lực hiện tại của cô cũng chỉ gần bằng giá trị thể lực trung bình của con . Có thể chống đỡ đến bây giờ, là dựa tinh thần chống đỡ.
Tô Yên rũ mắt xuống, vì má cũng b.ắ.n trúng máu, thế nên che lấp sắc mặt tái nhợt.
Đêm càng sâu. Xung quanh ngoại trừ tiếng ha hả của những phụ nữ điên, yên tĩnh đến đáng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/chuong-429-to-tieu-gia-la-nu-sinh-26.html.]
Một bên khác. Một tòa phủ sửa sang mỹ. Vốn dĩ giờ , sớm nghỉ ngơi. Chỉ là hiện giờ, bên ngoài cửa sổ, đêm lạnh ập đến, gió lạnh thổi quét. Đêm nay, , mây che phủ, cảm giác thời tiết nặng nề, đen kịt một mảnh.
Không là nghỉ ngơi. Chỉ là, nhắm mắt , đó là bộ dạng Tô Yên cúi đầu nắm chặt tấm ngọc bài ngẩn . Hắn cũng rõ rốt cuộc là chuyện gì. Chỉ là cảm thấy, chút giống với lúc thấy .
Nghĩ nghĩ, thế mà nhạo tiếng. Thế mà, để ý như ? Chuyện rốt cuộc, là từ khi nào? Suy nghĩ nửa ngày, nghĩ , liền lười nghĩ nữa.
Hắn xoay , ngoài. “Tả Lãnh.”
“Lão đại?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Đến tứ hợp viện xem.”
“Vâng.” Tả Lãnh theo Túc Cửu Từ nhiều năm, nên thể nhanh hiểu ý của Túc Cửu Từ. Lão đại tuy thẳng, nhưng tứ hợp viện…, chính là nơi chiều nay sắp xếp cho Tần Tình Nguyệt nghỉ ngơi.
Chỉ là…. Khi hai đến tứ hợp viện đó. Xuống xe, bên trong một bóng .
Túc Cửu Từ híp mắt, hồi lâu: “Đi tra xem, cái xưởng nhận của Tào gia ở .”
Tả Lãnh vội vàng gật đầu đồng ý: “Vâng, lão đại.” Tiếp theo, Tả Lãnh vội vàng rời .
Túc Cửu Từ ở cửa. Trách luôn tâm thần bất an, cũng dám mang theo một vết thương còn lành chạy đến nơi như ? Tô Yên. Ngươi lá gan , cũng thật lớn.