Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nam Chính Đọc Thấu Được Tôi - Chương 247

Cập nhật lúc: 2025-07-02 14:59:50
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng Vân Quỳ căng thẳng, vội vàng đặt khung thêu trong tay xuống chạy ra ngoài. Thấy Tần Qua, nàng lập tức hỏi: “Có phải điện hạ xảy ra chuyện gì không?”

Tần Qua lắc đầu, trả lời: “Điện hạ đã giải được cổ độc, đặc biệt phái ta đến báo cho cô nương một tiếng, xin cô nương đừng lo lắng.”

Vân Quỳ thở phào một hơi: “Giải được rồi là tốt, giải được rồi là tốt…”

Tần Qua thấy Thịnh Dự từ trong nhà đi ra, hắn khẽ chắp tay với ông ấy, hạ thấp giọng nói: “Bệ hạ đang âm thầm triệu tập binh mã, còn ban ý chỉ cho các gia tộc phi tần xuất thân võ tướng, ép bọn họ phải ủng hộ. Hai ngày nay có lẽ điện hạ sẽ hành động, hoàng thành sẽ không thái bình. Trong khoảnh khắc trời long đất lở ấy, điện hạ xin Thịnh đại nhân ở trong phủ, một tấc cũng không rời bảo vệ an nguy cho cô nương.”

Sắc mặt Thịnh Dự hơi nghiêm trọng, gật đầu đồng ý.

Tần Qua tiếp tục truyền đạt ý của điện hạ nhà mình, điện hạ đặc biệt dặn dò, có vài lời nhất định phải nói với cô nương ngay trước mặt Thịnh đại nhân.

“Điện hạ nói chiếc nhẫn ngọc bích ở trong tay cô nương có thể ra lệnh cho ám vệ Đông Cung, xin cô nương bảo vệ tốt bản thân, đợi đại sự thành công, điện hạ sẽ đến nghênh thú cô nương hồi cung.”

Vân Quỳ há miệng, muốn ngăn cản nhưng đã muộn.

Vài ba câu nói mang đến cho Thịnh Dự sự chấn động không hề nhỏ, đặc biệt là câu cuối cùng… nghênh đón cô nương hồi cung.

Chữ “nghênh thú” được dùng trong hoàng gia, có phải là ý mà ông ấy hiểu không?

Sau khi Tần Qua rời đi, mãi mà Thịnh Dự vẫn chưa hoàn hồn.

Vân Quỳ cũng có chút xấu hổ, sao Tần thị vệ lại nói những lời đó trước mặt phụ thân chứ…

Thịnh Dự nhìn con gái với vẻ mặt phức tạp, một hồi lâu sau mới khẽ hỏi: “Chiếc nhẫn kia là sao?”

Lúc này Vân Quỳ mới lấy chiếc nhẫn ngọc bích từ trong hộp gấm mang về ra, đưa cho ông ấy xem: “Điện hạ đưa cái này cho con.”

Thịnh Dự nhận ra vật này, ông ấy hơi bất ngờ: “Đây là di vật của Tiên Đế.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-doc-thau-duoc-toi/chuong-247.html.]

Thái tử vậy mà lại đưa thứ quan trọng như vậy cho con gái ông ấy, thậm chí còn nói muốn đích thân đến nghênh thú…

Chẳng lẽ nói, hắn chậm chạp không định phân vị, thật ra là muốn… trực tiếp lập nàng làm hậu?

Cô con gái lưu lạc bên ngoài mười bảy năm của ông ấy, trái tim còn chưa kịp sưởi ấm, đã sắp vào cung rồi sao?

Vân Quỳ bị ông ấy nhìn có chút không tự nhiên, nàng cúi đầu nói: “Người nói xem, điện hạ có gặp nguy hiểm không?”

Thật ra Thịnh Dự không lo lắng điểm này: “Có thể đánh lui sáu mươi vạn hùng binh Bắc Ngụy, chắc chắn không cần nghi ngờ thắng lợi của ngài ấy về mặt binh lực và mưu lược. Dưới tay điện hạ đều là những tướng sĩ mạnh mẽ, đặc biệt hiện giờ cổ độc được giải, Phùng Ngộ đã bị bắt, trên đời này không còn ai có thể ngăn cản ngài ấy nữa.”

……

Trong một đêm, thành trì binh hoang mã loạn, m.á.u tanh gió dữ, trời đất đổi màu.

Tiếng c.h.é.m giết, tiếng vó ngựa, tiếng binh khí va chạm kinh thiên động địa. Từng đợt sóng sau xô sóng trước truyền từ ngoài thành vào hoàng thành, dân chúng đóng cửa ở trong nhà, đầu đường cuối ngõ chìm trong bầu không khí u ám và đẫm máu.

Cấm quân hoàng thành làm sao chống lại được tinh binh mãnh tướng đã từng trải qua c.h.é.m g.i.ế.c trên chiến trường dưới tay Thái tử. Dù bị Thuần Minh Đế ngấm ngầm uy hiếp, gia tộc của các phi tần hậu cung cũng đều nhìn rõ thời cuộc, không làm những việc kháng cự vô ích, phần lớn đều đầu hàng Thái tử.

Càn Thanh Cung.

Thuần Minh Đế đội vương miện có mười hai tua, mặc long bào, đặt tất cả tàng hương mình có vào lò Bác Sơn đốt lên.

Ông ta đứng dưới ánh nến vàng rực, lẳng lặng chờ Thái tử đến.

Xét về cận quân, Lư Túc bị bắt, Cẩm Y Vệ như rắn mất đầu. Xét về viễn binh, Lận Thành bị tịch thu gia sản c.h.é.m đầu, Phủ Bình Châu bị thanh trừng. Mấy ngày này, ông ta sứt đầu mẻ trán mà vẫn chưa tìm được người có thể thay thế.

Chỉ dựa vào cấm quân trong kinh thành, sao có thể chống lại thế công mãnh liệt của Thái tử.

Trách chỉ trách ông ta quá coi trọng danh tiếng, muốn danh chính ngôn thuận lên ngôi. Mấy năm nay, ông ta không dám công khai đối đầu với Thái tử, chỉ dám ngấm ngầm giở trò, muốn đợi Thái tử c.h.ế.t trên chiến trường, c.h.ế.t dưới tay loạn đảng thích khách, hoặc là cổ độc không chữa được mà chết, từ đó chứng minh mình mới là đế vương được trời định sẵn.

Loading...