Trong khi nghi lễ tắm Phật diễn ra được một nửa, giữa bao nhiêu ánh mắt đổ dồn, Thái tử buông một câu nói nước đôi rồi quay người rời đi, không ai dám tiến lên ngăn cản.
Lưng Tần Minh Đế lạnh toát mồ hôi, gắt gao nhìn chằm chằm bóng lưng Thái tử rời đi, khoét mắt gần như muốn nứt toác ra.
Hoàng hậu và Thần vương cũng nghe thấy câu “lòng mang quỷ vực” của Thái tử. Lẽ nào hôm nay Thuần Minh Đế có hành động gì đó và đã bị Thái tử phát hiện?
Các thân vương tôn thất dưới đài tế không hiểu ra sao, nhưng cũng không ai dám trực tiếp chất vấn Thuần Minh Đế, càng không ai dám tiến lên bảo Thái tử nói rõ ràng.
Mà sắc mặt Thái tử âm trầm, tơ m.á.u giăng đầy trong mắt, giống hệt như điềm báo phát bệnh đau đầu. Toàn thân hắn tỏa ra khí lạnh khiến người ta không rét mà run, ngay cả quân thân vệ của Thuần Minh Đế dưới đài tế cũng không dám ngăn cản nhiều hơn.
Các đại thần dưới đài tế nhìn nhau, bàn tán xôn xao, cuối cùng Hoàng hậu lên tiếng trấn an: “Cửa Phật thanh tịnh không được ồn ào, Thái tử thân thể không khỏe nên hồi cung trước, nghi lễ tắm Phật tiếp tục.”
Lúc này mọi người mới im lặng.
Hoàng hậu nhìn về phía Thuần Minh Đế bên cạnh, chỉ thấy ông ta nhíu chặt lông mày, mặt mày gần như vặn vẹo. Ông ta dường như đang cố gắng kìm nén lửa giận, bà ta chỉ đành dùng ánh mắt ra hiệu cho phương trượng của chùa Bát Nhã, mời ông ta tiếp tục các nghi thức còn lại.
Lư Túc trốn trong bóng tối thấy tình hình thay đổi, trong lòng cũng không cam tâm.
Hương liệu trong nước tắm Phật đã bỏ đủ thuốc độc khiến Thái tử phát điên và mất kiểm soát. Nhưng không biết xảy ra sai sót ở bước nào mà con trùng trong đầu hắn không còn nhạy cảm, linh hoạt như trước.
Trước đây cũng có một lần, Thái tử không kiểm soát được cảm xúc trước mặt các triều thần. Đó là do Lư Túc âm thầm giở trò, tăng liều lượng thuốc độc trong lò xông hương dùng trong cung yến, khiến Thái tử phát bệnh đau đầu tại chỗ, đột nhiên điên cuồng như bị ma quỷ ám.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-doc-thau-duoc-toi/chuong-230.html.]
Có điều ám vệ dưới tay hắn đều là cao thủ, lần đó không thể thuận lợi lấy mạng Thái tử. Từ đó về sau, Thái tử cực kỳ cảnh giác với các loại hương liệu, muốn ra tay từ đó càng khó khăn hơn.
Lễ tắm Phật là cơ hội ngàn năm có một, nhưng ông ta hoàn toàn không ngờ, tuy sắc mặt Thái tử khác thường, song còn lâu mới đạt đến mức điên cuồng bạo ngược và mất lý trí.
Rõ ràng liều lượng thuốc độc vượt xa trước đây, dù hắn không đi đến giữa đài tế, người cũng không thể bình tĩnh như vậy.
Lẽ nào cổ trùng đã mất tác dụng?
Nhưng sắc mặt hắn trắng bệch, gân xanh trên trán nổi lên, rõ ràng là đang cố gắng kìm nén đau đớn. Nếu cổ trùng mất tác dụng, phản ứng của hắn phải giống người bình thường mới đúng.
Nghĩ đến đây, Lư Túc và Thuần Minh Đế dưới đài tế trao đổi ánh mắt từ xa. Ông ta âm thầm nắm chặt chuôi đao trong tay, gọi thuộc hạ đến ghé tai dặn dò vài câu.
Thái tử có có chỗ khác thường, dù trúng độc không sâu, song võ lực chung quy cũng không bằng trước đây. Vừa rồi ở đài tế, hắn nói ra những lời khiến tông thất và triều thần nghi ngờ Thuần Minh Đế, hôm nay nhất định không thể để hắn sống sót trở về Đông Cung. Nếu không một khi sau này Thái tử phản kích, đem những việc Thuần Minh Đế làm công bố cho cả thiên hạ, hậu quả sẽ rất khó lường.
Bên kia, Vân Quỳ vẫn đang đợi bên ngoài, thấy Thái tử sắc mặt tái nhợt đi từ bên trong ra. Nàng hoảng hốt, vội vàng chạy tới, “Điện hạ sao vậy?”
Tào Nguyên Lộc vội nói: “Bệnh đau đầu của điện hạ phát tác, nô tài đã phái người đi mời Hà quân y rồi. Trên đường hồi cung, xin cô nương giúp đỡ ngài ấy.”
Vân Quỳ lập tức gật đầu, đỡ Thái tử lên xe ngựa.
Gân xanh trên trán Thái tử nổi rõ, ánh mắt đỏ ngầu, mỗi dây thần kinh trong đầu như bị lưỡi d.a.o cắt qua, mỗi một hơi thở đều kéo theo cơn đau dữ dội.