Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 183

Cập nhật lúc: 2025-04-05 04:10:01
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Nhan rất muốn từ chối thẳng thừng nhưng anh quay phim vẫn đang quay, rõ ràng lần này Lâm Sanh tới là để làm màu, nếu như cô lấy thì vừa vặn khiến cho cô ta đạt được ý định, chứng minh quan hệ của hai người rất tốt, nếu cô không lấy, có lẽ hotsearch ngày mai sẽ là cô xa cách kiêu ngạo, không biết điều, khiến cho đồng nghiệp bị bẽ mặt.

 

Có điều cô ta nói là tặng quà cho tất cả mọi người, Lâm Nhan cũng nhẹ nhàng tiếp nhận , "Cảm ơn."

 

"Nhan Nhan, em muốn tâm sự với chị, em có thể vào trong nói không?" Lâm Sanh lại nắm chắc cơ hội mở miệng.

 

Lâm Nhan nhướng mày, nhìn thoáng qua ống kính, trực tiếp kéo cửa cho Lâm Sanh vào, cũng không đóng cửa, "Được, vào đi."

 

Lâm Sanh cười một cái, có chút khó xử nhìn anh quay phim, "Đoạn này có thể không ghi lại được không?"

 

Nữ thần cười nhẹ, đầu anh quay phim đã choáng váng rồi, làm gì có chuyện không đồng ý.

 

"Thời gian không còn sớm nữa, cô muốn nói gì thì cứ nói nhanh đi." Trong phòng, Lâm Nhan tùy ý để hộp nước hoa ở trên mặt bàn, sau đó đi thẳng tới giường ngồi xuống, giọng nói không có chút cảm xúc nào.

 

"Nhan Nhan, em với Hữu Niên sắp đính hôn rồi, chị có thể chúc phúc cho bọn em không?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-183.html.]

Lâm Nhan liếc mắt, nửa cười nửa không nhìn Lâm Sanh, "Muộn thế này cô dẫn theo anh quay phim ngoại trừ diễn kịch thì chính là muốn khoe khoang với tôi chuyện tốt sắp tới của các người sao? Chuyện đó rất tốt đấy! Chúc mừng hai người! Chúc cho hai người sớm sinh quý tử, sống hạnh phúc tới đầu bạc răng long."

 

"Nhan Nhan, chúng ta sống hòa bình với nhau được không! Chị đừng tức giận, em biết chị thích Hữu Niên, nhưng chuyện tình cảm..."

 

"Dừng lại! Lâm Sanh, cô làm ơn đừng gọi tôi là Nhan Nhan được không, quan hệ giữa tôi với cô không thân thiết như vậy, còn nữa, thích Hàn Hữu Niên chỉ là sai lầm tôi ngu dốt phạm phải khi còn trẻ, tôi đã quên lâu rồi, cô vẫn cứ nhắc đến là không tin mình hay là không tin Hàn Hữu Niên đây?" Lâm Nhan tức cười, thật sự không còn kiên nhẫn nhìn Lâm Sanh bày trò đùa giỡn với mình, tự nhiên cũng không nói chuyện khách sáo nữa.

 

"Lâm Nhan, vì sao chị luôn hùng hổ dọa người như vậy? Rõ ràng là chị cướp bố mẹ em từ nhỏ, cướp sự cưng chiều của em, vì sao khi em quay về nhà họ Lâm lại phải chịu sự châm chọc của chị, như thể em có lỗi rất nhiều với chị vậy. Lâm Nhan, cho tới bây giờ đều là chị thiếu nợ em, em không hề nợ chị. Hữu Niên chọn em không chọn chị, đó là lỗi của chị, nhiều năm nay chị vì Hữu Niên mà luôn chĩa đủ các loại mũi nhọn vào em, em chịu đựng đủ rồi, kể từ bây giờ, em sẽ không nhường chị nữa." Lâm Sanh không nghĩ tới Lâm Nhan lại không biết tốt xấu như vậy, cũng dứt khoát xé rách mặt.

 

"Cuối cùng cũng nói lời trong lòng ra rồi hả? Được lắm, sau này cô cũng không cần giả bộ vất vả như vậy nữa, cô yên tâm, chỉ cần cô không đυ.ng đến tôi, bố mẹ cô, sự cưng chiều của cô, kể cả đàn ông của cô, Lâm Nhan tôi đây tuyệt đối sẽ không mảy may dây vào chút nào, đi thong thả không tiễn, sau này cũng đừng làm ra vẻ thân thiết với tôi nữa, mắc ói lắm." Lâm Nhan cười lạnh, ánh mắt lạnh nhạt nhìn Lâm Sanh, phảng phất như nhìn một con hề nhảy từ trên xe xuống.

 

Lâm Nhan không biết rốt cuộc giữa Lâm Sanh và Hàn Hữu Niên có chuyện gì, cô ta lại có thể kích động đến tìm cô nói những lời như vậy, nhưng cô thật sự không có hứng thú có bất kỳ liên quan nào đến hai người này.

 

"Dù thế nào chị cũng không phủ nhận được sự thật chị làm đại tiểu thư nhà họ Lâm tu hú chiếm tổ hai mươi năm, tất cả những thứ chị có được bây giờ, đều là vì chị từng là con gái nhà họ Lâm mới có được. Lâm Nhan, chị nợ em, thiếu nợ nhà họ Lâm vĩnh viễn, chị còn không rõ sao, nếu chị vẫn còn chút lương tâm, vậy thì đừng bao giờ trêu chọc Hữu Niên nữa, bằng không thì em cũng không bảo đảm bản thân có thể làm ra chuyện gì nữa." Lâm Sanh cắn răng, sắc mặt vô cùng khó coi, ánh mắt lạnh lùng u ám nhìn Lâm Nhan, uy hϊếp nói.

 

Một con gà rừng như Lâm Nhan có tư cách gì đứng trước mặt cô ta ra vẻ cao cao tại thượng chứ, cô ta tin rằng, bề ngoài không thèm để ý của Lâm Nhan cũng không lừa gạt được lòng mình, cô muốn xem xem Lâm Nhan có thể cứng rắn được đến bao giờ.

 

Tác giả: Cuối cùng Nhan cẩu của tôi cũng không nhịn được mà vạch mặt òi.

Loading...