Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 156

Cập nhật lúc: 2025-04-01 12:17:23
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5AewPLDZTt

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mẹ, có phải mẹ rảnh quá rồi không vậy!” Vốn dĩ Tạ Phong Trần đang bực dọc vì chuyện của Lâm Nhan, lại còn bị chính mẹ ruột mình đ.â.m một nhát, lòng anh vô cùng đau khổ.

 

“Nếu con có ích một chút, cho mẹ có cháu trai cháu gái ẵm bồng thì bà đây cũng lười mà để ý tới con. Con xem bộ dạng này của con, có phải tối qua mất ngủ không? Rốt cuộc là làm sao?” Tạ phu nhân thẳng thắn, trong lời nói lộ ý chê bai.

 

“Mẹ nói đúng, người ta không cần con nữa rồi.” Tạ Phong Trần một tay kéo lại tấm chăn điều hoà rồi đắp lên người, tiếp tục giả vờ ngủ như chết.

 

“Con, con, đúng là con bị người ta đá hả?” Tạ phu nhân hết sức kinh ngạc, đúng là khó tưởng tượng nổi, trong hai năm kết hôn, đứa con này của bà đều không thích Lâm Nhan, lạnh nhạt với Lâm Nhan, mà trước giờ Lâm Nhan đều không làm ầm ĩ, không ngờ giờ anh lại không hé răng lời nào mà rầu rĩ chịu uất ức thế này, còn dày vò bản thân thành dáng vẻ ‘cuộc đời này không còn gì để lưu luyến’ vậy nữa.

 

Xem ra Lâm Nhan đúng là khắc tinh của đứa con vô liêm sỉ nhà bà nha!

 

“A~ muốn cười thì cười đi, đừng có nhịn.” Tạ Phong Trần bất mãn.

 

“Mẹ cũng có cười đâu! Mẹ con đây là loại người cười trên sự đau khổ của người khác sao?” Tạ phu nhân trừng to mắt phản bác, mặt đầy vẻ vô tội, chỉ có điều nếu che kỹ ý cười nơi khoé mắt một chút nữa thì chắc sẽ càng đáng tin hơn.

 

“Mẹ không phải hả?” Tạ Phong Trần bẻ lại…

 

“Haiz! Đứa con bụng dạ hẹp hòi như con không chịu nói với mẹ cái gì cả, có điều, bị đá cũng không mất mặt đâu, cái cây cứng nhắc thiếu hiểu biết như con đây coi như cũng có chút phản ứng rồi, trong lòng chắc khó chịu lắm nhỉ? Con trai, bây giờ con thế này nhất định vẫn thích Lâm Nhan đúng không? Chúc mừng con, con sống gần ba mươi năm cuộc đời cuối cùng cũng cảm nhận được hương vị của tình yêu rồi, dù sao thì thất tình cũng đỡ hơn là chưa thất tình bao giờ mà!” Tạ phu nhân an ủi nói.

 

“Mẹ, mẹ có phải mẹ ruột của con không vậy?” Tạ Phong Trần muốn hộc máu.

 

Cái gì mà sống gần ba mươi năm cuộc đời cuối cùng cũng cảm nhận được hương vị tình yêu?

 

Lại cái gì mà thất tình cũng đỡ hơn chưa thất tình bao giờ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-156.html.]

 

Là anh đơn phương Lâm Nhan, tỏ tình xong thì người ta không thèm đếm xỉa, anh mẹ nó còn chưa được yêu nữa, thất tình cái mông!

 

Đây là lời mà mẹ ruột có thể nói ra sao?

 

Tạ Phong Trần cảm thấy mình chưa từng mất mặt dữ dội thế này bao giờ, tâm trạng cực kỳ u ám, vậy mà mẹ ruột còn xát muối lên vết thương của anh nữa chứ.

 

Không, xát muối xong còn rắc thêm chút ớt bột nữa.

 

“Được, được, mẹ không nói nữa.” Tạ phu nhân huơ tay tỏ ý hiểu rồi, sau đó lại nhìn con trai mình rồi nhịn không được mà thì thầm nói nhỏ, “Mẹ vẫn thấy đây là một bước phát triển tốt, con thích người ta như vậy, suy cho cùng thì cũng phải theo đuổi chứ! Theo đuổi được thì cháu của mẹ cũng có hi vọng rồi. Con trai, cố lên, mẹ ủng hộ con, có bất kỳ chuyện gì cần mẹ giúp đỡ thì đừng khách sáo nha.”

 

“Nếu mẹ muốn ẵm cháu thì việc gì nên làm cứ đi làm đi.” Tạ Phong Trần bốc hỏa, giọng nói không thể đè nén sự bực tức, chỉ muốn yên tĩnh một chút.

 

Quý bà nhà anh đây một lòng muốn ôm cháu trai cháu gái, lại còn muốn anh tìm bà giúp đỡ, không biết bà muốn gây ra chuyện trên trời dưới đất gì đây nữa!

 

“Ai da, tự con không có bản lĩnh lấy được tình yêu của vợ mình, giờ lại còn nổi nóng với mẹ làm gì? Mẹ không thèm giúp con đâu, thằng nhóc thối không lương tâm, canh này mẹ cũng không cho con uống, cứ để con sốt ruột vậy đi.” Tạ phu nhân lại bị con trai mình lợi dụng cháu bà làm điểm yếu để ép bà, liền thay đổi sắc mặt trong phút chốc, vừa uất ức lại không chịu yếu thế, cuối cùng thì tức giận rời đi.

 

Con trai thối, để bà xem xem sau này anh xin bà giúp đỡ thế nào, hứ!

 

Tạ phu nhân vừa ra khỏi thang máy liền gọi điện thoại cho Lâm Nhan, điều không ngờ rằng điện thoại của Lâm Nhan lại gọi được.

 

Lâm Nhan vừa check-in, nhìn thấy cuộc gọi đến của Tạ phu nhân thì khá bất ngờ, nghĩ đối phương cũng coi như là trưởng bối nên cô bắt máy.

 

Trong lòng Tạ phu nhân rất vui, vội vã nói, “Nhan nhan, con có ở nhà không? Hôm nay mẹ hầm canh, có thể gửi sang cho con một chút đó.”

Loading...