Mỹ Vị Xuyên Về Cổ Đại - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-11-17 14:03:11
Lượt xem: 17

 

Ý thức cuối cùng của Lâm Vi, dừng ở đĩa nấm kiến thủ thanh với màu sắc mê , nàng nếm thử một miếng và khen ngợi ống kính rằng nấm tươi đến rụng cả lông mày. Những dòng bình luận trong phòng livestream vẫn đang cuộn nhanh, hâm mộ hân hoan reo hò vì món đặc sản Vân Nam hiếm thấy .

 

Dường như… xào chín kỹ? Cổ họng nàng lờ mờ dâng lên một cảm giác khác lạ, đây là ý nghĩ cuối cùng lướt qua tâm trí nàng, kèm theo một chút hối hận vì sai sót chuyên môn.

 

Ngay đó là trời đất cuồng, tầm mắt mơ hồ, bên tai dường như vọng tiếng kêu kinh hãi của trợ lý Tiểu Vương và tiếng đồ đạc đổ vỡ lộn xộn…

 

Blogger ẩm thực nổi tiếng Vi Vị Thực Điển tử vong vì ngộ độc nấm dại chín kỹ – tiêu đề tin tức thật đáng hổ và cũng thật buồn . Nàng Lâm Vi cần cù tận tâm xây dựng tài khoản nhiều năm, dựa sự chuyên nghiệp và an , mà cuối cùng kết thúc theo cách ? C.h.ế.t xã hội, tuyệt đối là c.h.ế.t xã hội! Chỉ mong công ty bảo hiểm sẽ bồi thường… Đó là ý nghĩ cuối cùng của nàng, hỗn độn giữa sự phi lý và hiện thực, khi nàng mất ý thức.

 

Cảnh tượng đen tối hoặc hồi ức đèn kéo quân như dự kiến kéo dài bao lâu, đó là một trận rung lắc dữ dội và những lời c.h.ử.i rủa chói tai mạnh mẽ kéo nàng thoát khỏi sự mê man hỗn độn.

 

Đồ chổi! Đồ xui xẻo! Giả c.h.ế.t cái gì! Tưởng c.h.ế.t là hết nợ ? Ta cho ngươi , món nợ ngươi thiếu Vương gia chúng , dù hóa thành quỷ cũng trả! Giọng thô thiển, tràn đầy sự ác độc hề che giấu.

 

Đầu nàng đau như búa bổ, cảm giác như kim thép đang khuấy động trong sọ, cổ họng khô rát như lửa đốt, giống như một chiếc xe tải hạng nặng cán qua lắp ráp một cách qua loa, nơi nào nhức mỏi, nơi nào đau đớn.

 

Lâm Vi khó nhọc mở đôi mắt nặng trĩu, tầm mờ ảo dần trở nên rõ nét. Hiện mắt là trần nhà trắng tinh vô trùng của bệnh viện, mà là xà nhà gỗ thấp bé, cũ kỹ, ám khói đen sì, giăng đầy mạng nhện, phủ lớp bụi dày cộm, thậm chí còn thể thấy một con côn trùng nhỏ đang bò chậm rãi qua.

 

Dưới nàng là chiếc giường ván gỗ cứng đến cộm cả xương, trải một lớp cỏ khô mỏng, bốc lên mùi ẩm mốc và mồ hôi, cùng với một mảnh vải thô ráp khó chịu cho chăn đệm.

 

Một phụ nhân trung niên mặc áo vạt chéo tay hẹp và váy bằng vải xám, búi tóc tròn, vẻ mặt khắc nghiệt vàng vọt đang chống nạnh, nước bọt gần như b.ắ.n mặt nàng. Ngón tay của phụ nhân thô ngắn, kẽ móng tay bám đầy bùn đen, gần như chọc chóp mũi nàng.

 

Đây là… đang phim cổ trang ? Chương trình giải trí trò đùa nào chơi lớn đến ?

Mèo Dịch Truyện

 

Không đúng! Sự ghét bỏ và hung ác trần trụi trong mắt phụ nhân vô cùng chân thật, sự đổ nát của môi trường xung quanh, mùi hôi khó tả lẫn lộn giữa mùi ẩm mốc, mùi bụi bặm, mùi mỡ kém chất lượng và một thứ mùi chua mục khó cũng chân thật đến mức xộc thẳng mũi, kích thích mạnh mẽ khứu giác của một hiện đại như nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-vi-xuyen-ve-co-dai/chuong-1.html.]

 

Một luồng ký ức hỗn tạp và hỗn loạn thuộc về nàng đột nhiên ùa tâm trí, như dòng nước biển cưỡng ép đổ , khiến nàng đau đến ôm đầu, phát một tiếng rên rỉ thống khổ.

 

Tô Uyển Nương… mười lăm tuổi… Phụ nàng vốn là tú tài duy nhất trong trấn, Tô Văn Thanh, năm ngoái mắc bệnh qua đời, gia đình bần hàn, còn mang nợ. Mẫu mất sớm. Để tiền an táng phụ , nguyên chủ buộc ký khế ước bán trọn đời với giá cực thấp, nha cho Vương viên ngoại ở trấn bên. Ai ngờ Vương viên ngoại lòng lang sói, thấy nguyên chủ vài phần nhan sắc thanh tú, liền ép nàng . Nguyên chủ tính tình cương liệt thà c.h.ế.t chịu, trong lúc giằng co đ.â.m đầu góc bàn… Và , nàng đến.

 

Trong ký ức, phần lớn là sự đói khát, lạnh lẽo và nỗi sợ hãi dứt, như làn sóng nước lạnh lẽo bao trùm lấy cô gái gầy gò . Hình ảnh cuối cùng rõ nét nhất, là bát cơm gạo lứt nguội lạnh cứng ngắc mà nàng vẫn thể ăn trong lễ cúng tế phụ , đó là chút khao khát về sự no đủ cuối cùng trong cuộc đời ngắn ngủi của nàng.

 

Hừ! Ngươi thật sự tỉnh ? là cái tiện, mệnh cứng! Người phụ nhân , dường như là bà quản gia họ Tiền của Vương viên ngoại, thấy nàng mở mắt, chẳng những hề quan tâm mà còn càng thêm sốt ruột, như thể việc nàng tỉnh là một chuyện phiền phức vô cùng, Tỉnh thì mau bò dậy cho lão nương! Viên ngoại lệnh, điều thì Vương gia nuôi kẻ ăn , lập tức cút xuống bếp đốt lửa! Còn dám lười biếng trốn việc ý đồ gì, coi chừng da thịt ngươi!

 

Lâm Vi, , bây giờ về mặt pháp luật và thực tế, nàng đều là Tô Uyển Nương.

 

Nàng ngơ ngác. Xuyên ? Hồn xuyên? Loại tình tiết chỉ tồn tại trong tiểu thuyết mạng và phim ảnh , hoang đường mà chân thực xảy nàng ? Hơn nữa là một khởi đầu với độ khó địa ngục như ! Thân phận nô tỳ, nợ nần, nơi nương tựa, cương liệt đ.â.m đầu cột… Nguyên chủ để đúng là một mớ hỗn độn thể thối nát hơn!

 

Bà quản gia họ Tiền thấy nàng ánh mắt đờ đẫn bất động, liền mất kiên nhẫn, đưa tay dùng sức kéo mạnh cánh tay nàng, lực đạo gần như bóp nát cánh tay gầy yếu của nàng.

 

Bản năng cầu sinh khiến Lâm Vi đột nhiên rụt , khản giọng, dùng dây thanh quản khô khốc của cơ thể nặn tiếng: Ta… tự .

 

Nàng c.ắ.n răng, chịu đựng cơn đau nhức và choáng váng , khó nhọc trèo xuống chiếc giường ván gỗ cứng cộm, bước chân hư phù loạng choạng theo bà quản gia họ Tiền rời khỏi căn phòng nhỏ tối tăm, bốc mùi ẩm mốc.

 

Mỗi bước , những ký ức xa lạ hòa quyện thêm một phần, sự tuyệt vọng của hiện thực cũng như lớp bùn lầy lạnh lẽo, từng chút một nhấn chìm nàng.

 

Cho đến khi… nàng đẩy mạnh một cách thô bạo một nơi càng thêm dầu mỡ, ám khói khó chịu và nóng bốc lên ngùn ngụt – nhà bếp.

 

 

Loading...