Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 89:
Cập nhật lúc: 2025-11-07 13:58:34
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-07 13:58:34
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Lúc sắp , cô còn ngước lên lầu vài , mặt hiện rõ ý tự gặp mặt chuyện với cô gái.
"Ha ha... Văn Quyên vẫn ngốc thế, cũng may tính chị , chứ để là , thể mắng cho cô còn đường mà cúi đầu ngẩng đầu."
Người phụ nữ vẫn bên cạnh từ nãy giờ, khi đám , cuối cùng cũng bật .
Cao Tình dùng quạt gõ nhẹ bạn: " mà thật sự mắng , cô tin là lập tức sẽ bảo bà vợ Tư lệnh mất hết danh giá ?
Thật đấy, từ hồi nhà ông Thiệu Tư lệnh, chẳng còn thấy thống khoái khi mắng ai nữa."
Người bạn gõ trả bà: "Thôi đừng mấy lời khiến ghen tị.
À, cô bé xinh xắn nhà cô ?
Ôi, cũng may nhà đứa con trai nào độ tuổi phù hợp, bằng cũng động tâm.
thấy gia thế cô bé , chủ yếu là... cô quá!"
Lời Cao Tình tin.
Bạn bè nhiều năm, bà rõ con bạn lắm: "Nó ngoài chơi .
Người trẻ tuổi, suốt ngày quanh quẩn trong nhà thì ý nghĩa gì."
"Cũng .
cô để ý chút nhé, mấy nhà trong khu cũng động lòng đấy.
Đừng để họ sợ Duật Duật của chúng ."
"Yên tâm , thằng thứ hai nhà theo bảo vệ ..."
"… Nghe câu lắm."
"Cô nghĩ nhiều quá đấy."
"......"
Chuyện xảy trong khu gia thuộc.
Hai họ ở bên ngoài .
Khi họ rời khỏi rạp chiếu phim thì là 11 giờ trưa.
Trong lúc xem phim, họ mua hai xu lạc rang và cùng ăn.
Dù Thiệu Tranh là bóc vỏ.
Trần Lộng Mặc vẫn cảm thấy tay sạch sẽ lắm.
Biết cô gái nhỏ thích sạch sẽ.
Chàng trai dẫn cô qua hai ngã rẽ, tới một khu tập thể dành cho công nhân viên chức.
Nơi đó bể nước công cộng.
"Sao bên nước? Đã từng tới đây ?"
Rửa tay xong, Trần Lộng Mặc lấy từ chiếc túi nhỏ treo một chiếc khăn sạch.
Thiệu Tranh cũng cúi xuống rửa tay.
Nghe liền đáp: "Không , lúc mua lạc hỏi thăm ."
Nghe , động tác của Trần Lộng Mặc khựng vài giây.
Rồi tiếp tục lau tay, khóe miệng thì nhịn khẽ nhếch lên.
"Xong ?"
Thiệu Tranh hạ thấp tầm mắt, cô gái chậm rãi lau từng giọt nước tay.
Rõ ràng là đôi bàn tay ngọc thon dài sạch sẽ .
"À... Xong ."
Trần Lộng Mặc chớp mắt, định cất khăn .
khi ánh mắt chạm bàn tay to lớn của vẫn còn đọng nước bên hông.
Cô do dự một chút, vẫn đưa chiếc khăn trong tay : "Anh cần ?"
"Cảm ơn em."
Thiệu Tranh khẽ rung động.
Hành động nhanh hơn cả suy nghĩ.
Khi kịp phản ứng thì cầm chiếc khăn tay hình vuông màu hồng nhạt tay .
Trần Lộng Mặc ngẩng đầu.
thể cảm nhận ánh mắt đang dừng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-89.html.]
Cô vốn nghĩ dễ hổ thế.
thực tế là cô thể cảm nhận rõ ràng tai đang ngừng nóng lên.
Trần Lộng Mặc gắng gượng trấn định.
Ngẩng mặt lên : "Sao lau tay ?"
Thiệu Tranh hiểu trong lòng cứ vui mừng khôn xiết.
Vội vàng lau tay vài cái.
Rồi cẩn thận gấp chiếc khăn , để túi áo ngực.
Thấy cô gái .
Anh giải thích: "Khăn còn ướt, để trong túi em tiện."
"Để trong túi áo cũng thoải mái ..."
Dĩ nhiên, câu Trần Lộng Mặc chỉ nghĩ thầm trong lòng.
Rốt cuộc .
---
"Hay ăn trưa nhé?"
Trên đường về, Thiệu Tranh nghiêng đầu hỏi cô gái.
Trần Lộng Mặc đưa tay lên xem giờ: "Được, ăn đơn giản thôi, đừng tiệm lớn."
Mấy hôm , dẫn cô đến các tiệm ăn tư nhân hoặc nhà ăn của lão Mạc.
Vừa tốn kém tự nhiên.
"Cách đây mấy dặm một quán cơm quốc doanh, qua đó ?"
"Được, em thèm ăn mì sợi."
"Vậy ăn mì . Ăn xong tiếp tục dạo phố nhé?"
"Được thôi, bây giờ?"
"Trước còn múa rối bóng, kịch , hát tuồng... mấy năm gần đây còn nữa.
Không thì chèo thuyền nhé? Em thích ?"
Thiệu Tranh giơ tay vén nhanh cành rủ xuống lối .
Đợi cô qua mới buông .
Những thứ kể, Trần Lộng Mặc giờ chỉ xem qua trong video.
"Hồi thích xem những thứ đó lắm hả?"
Thiệu Tranh lắc đầu: "Hồi nhỏ nghịch ngợm lắm, yên, cũng chẳng mấy tình cảm văn nghệ .
Toàn là trèo cây hái trái, thiếu ba đ.á.n.h đòn."
Điều thật khó mà nhận .
Trong mắt cô, Thiệu Tranh luôn là một lịch thiệp.
Rất khó để tưởng tượng cảnh như một chú khỉ con lấm lem bác trai đ.á.n.h đòn.
Nghĩ đến đó, khóe miệng cô nhịn cong lên.
Ánh mắt Thiệu Tranh vẫn luôn dừng mặt cô gái.
Thấy cô , lòng cũng vui lây: "Em khát ? Đằng bán nước cam Bắc Băng Dương."
Trần Lộng Mặc theo hướng tay chỉ.
Bên đường, vài chiếc ghế đẩu kê sát .
Trên đó đặt một thùng gỗ lớn, phủ một tấm chăn bông dày.
Dưới đất bày vài chục chai , quầy còn ba bốn đứa trẻ đang uống nước.
Cô gật đầu: "Mình qua đó uống nhé?"
Nếu nhớ lầm, tư từng , chai thủy tinh trả cho .
Thiệu Tranh lắc đầu: "Chỉ đắt hơn hai xu thôi."
Nói xong, chỉ tay về phía cây liễu gần đó: "Đằng ghế gỗ, em đó chờ một chút."
Trần Lộng Mặc liếc : "Được."
---
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.