Thiệu Tranh ở cửa.
Hôm nay vẫn mặc quân phục, chỉ mặc áo sơ mi trắng và quần đen.
Với hình 1m88 và dáng luôn thẳng tắp, trai đến mức cần chỉnh.
Điều quan trọng là Thiệu trai dường như nhận thức sức hút từ bộ trang phục của .
Thấy cô gái nhỏ tới, còn và giơ tay: "Đưa cầm."
Con gái...
Ước chừng bất kỳ cô gái nào cũng khó lòng chống cự một như .
Nếu vài ngày , Trần Lộng Mặc còn thể bình tĩnh đùa với hai.
Thì vài ngày gần gũi bên , cô phát hiện bắt đầu nảy sinh tình cảm thẹn thùng với đàn ông .
Như lúc , dù mặt mày vẫn bình tĩnh đưa túi xách cho , nhưng tim cô vẫn đập nhanh hơn vài nhịp.
Chả trách , cùng du lịch dễ sinh tình cảm với khác giới ưu tú.
Tất nhiên, chỉ giới hạn ở khác giới ưu tú.
---
"Hai đứa định đó? Hôm nay chơi?"
Bà Cao Tình ngủ dậy tự nhiên, khi từ lầu xuống, thấy cảnh hai chuẩn ngoài.
Hai đầu , Thiệu Tranh : "Chưa , tính ạ. Con để phần bữa sáng trong nồi hâm ."
Bà Cao Tình nhăn mặt: "Mùa hè còn hâm nóng gì, ăn lạnh mới mát."
Thiệu Tranh nhíu mày: "Mẹ còn đang uống thuốc, quên ?"
Bà Cao Tình dạo viêm loét dày, cả nhà đều giám sát chặt.
Thấy con trai nghiêm mặt, bà vội đầu hàng: "Được , , , hai đứa nhanh ."
Thiệu Tranh yên tâm, dặn : "Mẹ ăn đồ lạnh."
Bà Cao Tình thấy phiền, thèm trả lời, chỉ nháy mắt với cô gái nhỏ, bếp, giả vờ thấy.
Thiệu Tranh bất lực buồn , cô gái nhỏ đang nhịn : "Đi thôi nhé?"
"... Được."
Chiếc Jeep đỗ ở sân ngoài.
Hai yên, thấy bà Cao Tình vội vã chạy , miệng : "Tối về sớm một chút nhé, chị con hôm nay đưa chồng về chơi."
Thiệu Tranh đáp: "Con ."
Khi xe rời khỏi khu gia đình quân nhân, lọt dòng đông đúc, tầm mắt Trần Lộng Mặc thu hút bởi một tấm áp phích lớn.
"Chúng xem phim ?"
Thiệu Tranh phản đối: "Phía xa một rạp chiếu phim. Em xem phim gì đặc biệt ? Nếu , chúng thể hỏi mấy rạp gần đây xem lịch chiếu."
"Không cần, áp phích lúc nãy là ."
"Được!"
---
Việc nhà Tư lệnh Thiệu một cô gái trẻ xinh xắn, chỉ trong vài ngày lan truyền khắp khu gia đình quân nhân.
Những với bà Cao Tình, suy đoán lung tung, trực tiếp hỏi thăm khi trò chuyện.
Bà Cao Tình cũng giấu giếm, nhưng cũng quá nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-88.html.]
Chỉ đó là em gái của bạn con trai, nghiệp cấp ba, đến thành phố J du lịch cùng trai, thuận tiện thăm trai đang phục vụ trong quân đội.
Thời buổi , thể du lịch gia đình bình thường.
Hơn nữa, khí chất của cô gái đó, ai mắt cũng thấy gia đình cô tầm thường.
Nếu , thể nuôi dạy vẻ kiều quý như .
Quả nhiên, hỏi kỹ một chút, thì bố cô là một sư trưởng.
Tuy chức vụ bằng Tư lệnh Thiệu, nhưng cũng là một sĩ quan cấp cao.
Ít nhất, mấy bà hàng xóm tò mò dám coi thường cô gái nữa.
---
Sau chuyện , quả nhiên động lòng, suy nghĩ yên.
Điều cũng là lẽ thường tình.
Cô gái nhan sắc đức hạnh.
Gia thế , là "trăm nhà tranh cầu" cũng ngoa.
, việc thẳng thừng tới tận nhà để dạm hỏi thì thật là khó hiểu.
Sáng hôm , Cao Tình dùng bữa xong, còn kịp rửa bát đĩa thì vị khách "khó hiểu" tới nơi.
Người phụ nữ nở nụ thiện, say sưa khen ngợi con trai .
trong lòng, Cao Tình cảm thấy vô cùng khó chịu.
"Cô bé Duật Duật con gái ? tư cách gì để mặt cô quyết định chuyện ? Người chắc điên thật ."
Người đàn bà trung niên mắc "chứng điên" nhận sự ghét bỏ của Cao Tình.
Cô uống một hết chén , tiếp tục rót đầy thứ hai để giải khát, đầy vẻ mong đợi : "Chị cả, chị tính đấy, thật thà lắm, dối.
Đứa thứ ba nhà , khoe khoang, tuổi tác và dung mạo đều phù hợp, xứng với cô bé nhà còn dư dả.
Chị cứ giúp giúp vài lời, sẽ nhớ ơn chị."
"Còn dư dả?"
Cao Tình tức nghẹn.
Nếu là tính tình ngày , bà mắng cho cô một trận.
chồng bà hiện là lãnh đạo cao nhất trong quân khu.
Với tư cách là vợ, bà ít nhiều giữ thể diện cho chồng.
Vì , dù trong lòng tức giận, bà cũng chỉ thể phe phẩy chiếc quạt để xua cơn hừng hực: "Cô tìm nhầm , cô bé đó con gái ."
Người đàn bà trung niên dường như chẳng xem mặt mà bắt hình dong, vẻ tinh khôn: "Hé, dám nhờ chị trực tiếp chủ .
ngốc thế.
chỉ nhờ chị giúp dắt mối, giới thiệu thằng ba nhà với cô bé để họ quen với thôi."
Yêu cầu khác gì lời ban nãy.
Cao Tình cảm thấy vô cùng bất lực, càng tranh cãi thêm: "Đừng nghĩ nữa, chuyện gì để bàn."
"Tại chứ?"
"Không lý do gì cả! Cô về , còn việc bận."
Bị đuổi khéo một cách rõ ràng như , đàn bà trung niên dù cam lòng, cuối cùng cũng dám càn.
Cô dùng dằng một lúc, bất đắc dĩ rời .