Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 84

Cập nhật lúc: 2025-11-07 02:16:59
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Lên xe , chuyện đường cũng . Từ đây đến trung tâm thành phố còn hơn hai tiếng nữa."

 

Phải tranh thủ thời gian chứ, hai chỉ nghỉ một ngày.

 

Thiệu Tranh đương nhiên đồng ý, theo thói quen mở cửa ghế phụ.

 

Chiếc xe mượn là một chiếc Jeep cũ của quân đội, sàn xe khá cao so với con gái.

 

Thiệu Tranh bên xe, thấy cô gái nhỏ nhanh nhẹn trèo lên, mới rút tay về, đóng cửa, mời Tào Lưu.

 

"Lão nhị, lên xe chuyện tiếp."

 

Tào Lưu...

 

Sau khi xe khởi động, Tào Lưu giơ tay vỗ một cái em trai đang ngủ gật bên cạnh.

 

Trần Quân "ối" một tiếng đau đớn tỉnh dậy, mở mắt một cách mơ màng.

 

Vì sắp gặp hai, hôm qua hào hứng thức khuya, sáng nay dậy từ lúc trời sáng, nên thực sự buồn ngủ.

 

Lên xe lâu thì ngủ say như c.h.ế.t.

 

Giờ tỉnh dậy thật sự, định nổi cáu, ánh mắt chạm khuôn mặt quen thuộc.

 

Trong chốc lát, thiếu niên nóng nảy quên ngay cánh tay đau, giơ tay định ôm lấy , miệng còn kích động gào lên.

 

"Anh hai? Thật là hai?! Em nhớ quá..."

 

Tào Lưu một tay đỡ lấy em, giọng chán ghét.

 

"Tránh xa tao ."

 

Trần Quân hiểu.

 

"Tại ?"

 

Từ nhỏ đến lớn vẫn thích bám lấy hai và ba.

 

Trước mà, bây giờ ?

 

"Bởi vì mày ngu!"

 

"... Anh hai, c.h.ử.i em?"

 

Mấy năm gặp, gặp mặt chửi, Trần Quân cảm thấy thật oan ức.

 

dám nổi nóng với hai.

 

Ấm ức một lúc lâu, mới phụng phịu vỗ ghế của em gái, ồn ào.

 

"Lão lục, đổi chỗ với tao."

 

Câu , khiến Thiệu Tranh mới nhịn bật .

 

---

 

Lâu ngày gặp, dạo phố ăn uống cũng chỉ là thứ yếu.

 

Mọi mong hơn cả là tụ tập trò chuyện.

 

Hàn huyên, chia sẻ những đổi của .

 

Thậm chí cảnh gặp mặt thế nào, ngược quan trọng lắm.

 

Tất nhiên, nếu gặp thưởng thức một bữa ăn ngon thì càng .

 

Quán ăn gia đình chỉ món ăn ngon, gian cũng kín đáo.

 

Sau bữa ăn thịnh soạn, mấy lười biếng quyết định nghỉ ngơi luôn tại đó.

 

Pha , lấy chút điểm tâm, quây quần sofa trò chuyện.

 

Chuyện trời Nam đất Bắc.

 

Nói chung cũng chủ đề gì cụ thể.

 

Uống nhiều quá.

 

Người tự nhiên sẽ giải quyết nhu cầu.

 

Đang mấy đàn ông chuyện.

 

Trần Lộng Mặc liền cầm lấy túi xách nhỏ dậy.

 

Thiệu Tranh đang phân tích tính cách của Quân trưởng Phùng Sơn với Tào Lưu.

 

Thuận tiện định về các môn học cần thiết khi trường quân sự.

 

Thì thấy cô gái nhỏ đang uống ăn điểm tâm bên cạnh lên.

 

Anh liền hỏi: "Đi đấy?"

 

Trần Lộng Mặc chỉ ngoài: "Em ngoài một chút, lát nữa về."

 

Thiệu Tranh theo phản xạ dậy cùng.

 

Không ngờ Tào Lưu ở đối diện đè nhẹ tay : "An, để em đưa Duật Duật ."

 

Vừa dứt lời.

 

Anh lên.

 

Trần Lộng Mặc...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-84.html.]

 

Ra đến hành lang.

 

Trần Lộng Mặc cảm thấy bất lực, nhỏ: "Em chỉ nhà vệ sinh thôi, cần theo ."

 

Tào Lưu giơ bàn tay to lên, đặt lên vai em gái.

 

Hơi dùng lực là dắt cô về phía nhà vệ sinh: "Nghĩ gì , cũng mà."

 

Trần Lộng Mặc ngẩng mặt , ánh mắt đầy hoài nghi.

 

"Chỉ đường thôi."

 

Tào Lưu đặt bàn tay to lên đầu em gái.

 

Xoay nhẹ để cô hướng về phía .

 

Anh đúng là cũng vệ sinh.

 

quan trọng hơn là tìm cơ hội hỏi riêng Duật Duật.

 

Xem cô chuyện Thiệu Tranh thích cô .

 

Tào Lưu vốn là lý trí.

 

Anh rõ em gái sớm muộn cũng lấy chồng.

 

Đặc biệt là em gái tính tình , học vấn cao, gia thế khá.

 

Nhan sắc chê .

 

Việc các trai để ý, các bà mối đến nhà là chuyện sớm muộn.

 

Anh chỉ ngờ nhanh đến .

 

Và đối tượng là Thiệu Tranh, trai kết nghĩa của .

 

Ban đầu Tào Lưu tức giận.

 

nửa đêm, trằn trọc mãi, tìm đủ điểm của Thiệu Tranh.

 

Cuối cùng cũng chỉ tìm một khuyết điểm duy nhất.

 

Về mặt lý trí mà .

 

Anh Thiệu Tranh thực sự là một lựa chọn tồi.

 

Thế còn... Duật Duật thì ?

 

Anh thể nhận manh mối gì từ cô bé.

 

Cô nhóc dường như vẫn hiểu .

 

mà lục mới 18 tuổi.

 

Chưa hiểu cũng .

 

Hai mươi mấy tuổi mới tìm đối tượng cũng muộn.

 

Đang cân nhắc chuyện đó.

 

Sau khi vệ sinh xong, Tào Lưu bước thấy em gái .

 

Liền đến hòn non bộ gần đó đợi.

 

"Tào Lưu?"

 

Vừa yên, kịp rõ chữ hòn non bộ.

 

Anh thấy gọi tên .

 

Tào Lưu .

 

Ánh mắt chạm Chính ủy Vương ở xa.

 

Trên mặt lập tức nở nụ hiền hậu.

 

Nhanh chóng tiến lên chào: "Chính ủy Vương."

 

Chính ủy Vương một .

 

Bên cạnh ông còn vợ và con gái.

 

Thấy nhầm , ông cũng hiền hòa: "Sao trùng hợp ? Cậu cũng đến đây ăn cơm?"

 

Tào Lưu đang định cùng nhà.

 

Liếc mắt thấy em gái từ nhà vệ sinh , liền vẫy tay gọi cô.

 

Chính ủy Vương theo ánh mắt sang.

 

Khi thấy rõ dung mạo của cô gái trẻ đang tới, nụ mặt ông vẫn giữ nguyên.

 

đôi mắt nheo .

 

Tào Lưu giả vờ nhận sự vui của đối phương.

 

Đợi em gái đến nơi, liền đặt tay lên vai cô, với ý giữ chặt: "Chính ủy Vương, đây là em gái cháu. Cháu đưa nhà đến đây ăn cơm."

 

"Em gái ?"

 

Người hỏi là con gái Chính ủy Vương.

 

dung mạo thanh tư, nhưng biểu cảm linh hoạt, rõ là gia đình chiều chuộng.

 

Loading...