Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 228

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:12:27
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Cô Dư, cô chứ?"

 

Có học sinh thấy sắc mặt cô , bèn lên hỏi thăm.

 

Dư Ảnh giấu bàn tay run rẩy túi áo, run rẩy một lúc lâu, mới định giọng , trả lời bằng giọng khàn khàn: "Không... ."

 

"Thật chứ? Mặt cô trông khó coi."

 

"...Thật , cảm ơn em nhé."

 

Nữ học sinh ngại gãi mũi, thầm nghĩ cô Dư thật , giọng cũng : "Vậy em ạ."

 

"...Ừ."

 

Nữ học sinh chạy nhanh đến bên yêu đang đợi, giọng líu ríu: "Lúc nãy thấy ?"

 

"Gì cơ?"

 

"Trần Lộng Mặc đấy, thấy ? Cô là cô gái nhất trường mà."

 

"Ừ ừ... Thấy , là chồng quân nhân của cô ?"

 

"Mình đoán , đừng , quân nhân lúc nãy thật khí thế, còn trai, chỉ là trông vẻ khó gần."

 

"Người chỉ cần dễ gần với vợ ."

 

"...Cũng đúng."

 

Những lời tiếp theo, Dư Ảnh thấy nữa.

 

Học sinh Trần là kết hôn với quân nhân... nhà xảy chuyện... nên... xuất hiện...

 

Nghĩ đến đây, đầu óc Dư Ảnh ù , còn sức suy nghĩ, chóng mặt hoa mắt thụp xuống, để mặc những giọt nước mắt đau khổ rơi lã chã xuống đất.

 

"Anh ơi, lúc nãy chuyện với em, là chuyện gì ?"

 

Trần Lộng Mặc nhận thấy chồng dường như đang chìm đắm trong suy nghĩ của riêng , lạnh lẽo như đóng băng.

 

Thiệu Việt tỉnh táo, nhưng trả lời, mà theo trái tim ngừng thôi thúc, như hạ quyết tâm, nghiến răng vặn vô lăng đầu xe: "Nói , một chuyến."

 

Ánh quen thuộc lúc nãy... nên là ảo giác của .

 

Anh xác nhận nữa, qua loa, cũng bỏ lỡ bất kỳ khả năng nào.

 

Nghe , ba còn trong xe đều ngơ ngác , hiểu chuyện gì đang xảy .

 

thấy Thiệu Việt sắc mặt nghiêm trọng, nên ai hỏi dò.

 

Xe mới chạy một hai phút, thêm nữa tốc độ chậm, nhanh một tiếng phanh chói tai vang lên, chiếc xe dừng cổng trường, theo là tiếng cửa xe ở bên ghế lái đóng sầm.

 

Nhìn đàn ông cao lớn bước những bước dài trong trường, ngó nghiêng khắp nơi, Đồng Tú Tú thốt lên: "Chuyện gì ? Anh đang tìm gì thế?"

 

Trần Lộng Mặc cũng hiểu, nhưng thấy bảo vệ ngăn cản, cô lập tức lấy thẻ học sinh nhảy xuống xe theo.

 

"Anh ơi, rốt cuộc chuyện gì ? Anh đang tìm gì thế?"

 

Đưa thẻ học sinh cho bảo vệ, cho phép , Trần Lộng Mặc chạy sát theo chồng trường.

 

Thiệu Việt vẫn trả lời, đúng hơn, lúc bộ tâm trí đều dồn ánh lúc nãy, căn bản thấy em dâu gì.

 

Đầu óc là...

 

Liệu là cô ?

 

Nếu là cô , đến tìm ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-228.html.]

 

?

 

Tính tình mềm yếu như , bao nhiêu năm nay chịu nhiều khổ cực?

 

Rốt cuộc cô ...

 

Đột nhiên.

 

Dòng suy nghĩ hỗn loạn ngừng bặt, bước chân ủng quân đội cũng dừng phựt , Thiệu Việt mắt nóng bừng, chằm chằm phụ nữ đang xổm gốc cây xa, cúi gằm mặt.

 

Ánh mắt dữ dội đến mức... như xé nát mới hả.

 

Lại như sợ hãi đến gần, sợ... tất cả mắt là một bong bóng ảo ảnh chế nhạo cảm xúc.

 

Trần Lộng Mặc luôn theo sát chồng, tự nhiên cũng thu mắt biểu cảm dữ tợn của .

 

cô Dư, vẫn đang xổm đất, trong đầu chợt lóe lên tia sáng, lẽ là...

 

Nghĩ đến khả năng nào đó, Trần Lộng Mặc ngẩng đầu đàn ông đang căng má, nắm chặt tay, mím môi, cuối cùng hỏi gì, lặng lẽ rút lui.

 

Thuận tiện dẫn theo Đồng Tú Tú đang theo xem tình hình.

 

"Có chuyện gì ?"

 

"...Chuyện vui."

 

Nhiễm Sương và Thiệu Việt chia tay đủ 16 năm.

 

Năm tháng quá lâu, bằng nửa đời của cô.

 

Gặp , đổi nhiều, trai trẻ từng bộc trực yêu , giờ trở nên lạnh lùng cứng nhắc.

 

cô... vẫn nhận ngay từ cái đầu tiên.

 

Thật cô nên thỏa mãn, trông , bước lên sự nghiệp quân ngũ từng mơ ước... cũng cưới vợ ưu tú.

 

Ít nhất chuyến , cô bất chấp gia đình phản đối, cố ý trở về ý nghĩa.

 

... Nhiễm Sương run rẩy kéo sợi dây chuyền giấu trong áo , mở mặt dây chuyền, lộ tấm ảnh chung cô trân trọng nửa đời bên trong.

 

Đó là món quà Thiệu Việt tặng cô lâu khi hai bắt đầu yêu .

 

Đó là một mùa hè, tình cờ thấy một cặp vợ chồng mới cưới đến tiệm ảnh chụp hình kỷ niệm, trai tính cách ngang ngược liền kéo cô chụp chung.

 

Và kiên quyết , đợi khi nghiệp cấp ba kết hôn, sẽ phóng to tấm ảnh treo trong khung kính.

 

Đây cũng là... tấm ảnh duy nhất giữa hai .

 

Bao nhiêu năm nay, dù Nhiễm Sương đổi tên, cũng từng để mặt dây chuyền rời xa , càng từng từ bỏ ý niệm trong lòng.

 

khi tình hình trong nước khá hơn một chút, cô chịu đựng thêm, vội vã chạy về.

 

Rõ ràng vật lộn hơn mười năm, nhưng khi thật sự mảnh đất quê hương, Nhiễm Sương rút lui.

 

Sợ trai trong ký ức ở bên khác, càng sợ... ngoan cố đợi cô.

 

Nhiễm Sương còn cho rằng, cần thêm chút thời gian, đợi cô chuẩn đủ tâm lý, đợi cô thể đối mặt một cách chín chắn với tình huống...

 

ngờ rằng, cuộc gặp gỡ đến quá bất ngờ.

 

Lại nghĩ đến cảnh tượng cùng học sinh Trần, dù khi về nước chuẩn tâm lý, thật đến lúc , Nhiễm Sương vẫn cảm thấy tim đau đến mức thở nổi.

 

Có lẽ... cô nên trở về.

 

...Cũng đúng, ít nhất thể sống .

 

Loading...