Mỹ nữ xuyên đến thập niên 70 viết lại nhân sinh [Xuyên thư ] - Chương 226

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:12:25
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nói đến cuối cùng, cô ngại ngùng mím môi.

 

Xét cho cùng, chẳng chẳng thiết, cô thậm chí còn là học sinh chính quy của , mà liều lĩnh chạy đến nhờ vả.

 

so với những nguy hiểm , thể diện dường như cũng còn quan trọng lắm.

 

Người đời phần nhiều tôn trọng quân nhân, ngay cả gia quyến của họ cũng mến mộ, Dư Ảnh cũng là một trong đó.

 

Nghe học sinh gặp khó khăn, cô đương nhiên từ chối.

 

Hơn nữa, dù phận quân nhân , với tư cách là giáo viên, học sinh gặp khó khăn, cô cũng sẽ giúp đỡ hết sức thể.

 

, cô còn chẳng hỏi thêm gì, dậy ngay, vẫy tay với Trần Lộng Mặc: "Em theo cô."

 

Trần Lộng Mặc thầm thở phào, mắt híp : "Dạ, cảm ơn cô Dư."

 

Dư Ảnh chỉ mỉm lắc đầu.

 

Trong văn phòng lớn điện thoại, Dư Ảnh dẫn cô tới đó, xác nhận cô dùng liền xa một chút, để gian đủ rộng cho cô chuyện với nhà.

 

 

Khu tập thể quân đội.

 

Nhận điện thoại của con dâu, Cao Tình thật sự tức sợ.

 

Nếu con Tiểu Hắc linh lợi , chuyện thật khó lường, bà liên tục trấn an và đảm bảo qua điện thoại: "Duật Duật đừng sợ, đúng lúc Thiệu Việt đang ở nhà, sẽ bảo nó xem xét ngay... Con về nhà ở với bố vài hôm ! Đi học cũng đừng lo, sẽ bảo cảnh vệ của bố con lái xe đón."

 

Trần Lộng Mặc suy nghĩ mấy giây lắc đầu: "Thôi con về nhà ạ, đừng lo, con hẹn với Tú Tú , tối nay chị và em trai sẽ dọn đến ở cùng, , lúc đó còn năm của con nữa, sẽ chuyện gì ..."

 

Nghe , nghĩ đến cách từ đây đến trường, Cao Tình cũng khuyên nữa.

 

rốt cuộc vẫn yên tâm hẳn, dặn dò ân cần vài câu nữa mới cúp máy.

 

Cúp máy xong, Cao Tình ngẩn bên điện thoại, trong lòng bất chợt nhớ những vất vả năm xưa khi một bà trông nhà.

 

Làm vợ lính, ai là dễ dàng cả.

 

"Mẹ, chuyện gì ?"

 

Thiệu Việt từ lầu xuống, thấy bên máy điện thoại sắc mặt vui.

 

Cao Tình con trai, bất giác thốt lên: "Con kết hôn cũng ."

 

Thiệu Việt...?

 

Đối diện ánh mắt ngơ ngác của con trai, Cao Tình lúc mới tỉnh táo, bà bước lên mấy bước: "Hôm nay con việc gì chứ?"

 

Vốn định gặp bạn cũ, nhưng thấy sắc mặt nên Thiệu Việt lắc đầu: "Dạ ."

 

"Vậy đúng lúc quá, thu xếp đồ đạc chút , tối theo qua chỗ Duật Duật ở."

 

Thiệu Việt nhíu mày: "Rốt cuộc chuyện gì ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/my-nu-xuyen-den-thap-nien-70-viet-lai-nhan-sinh-xuyen-thu/chuong-226.html.]

 

Cao Tình kéo con trai lên lầu, kể chuyện bên Duật Duật: "...Mấy ngày nay, xảy ít vụ , lúc còn gây mạng , chỉ vì sợ ảnh hưởng nên ém xuống, bên ngoài ai ...

 

Mẹ thực yên tâm, qua đó ở với em dâu con mấy hôm, con cũng theo."

 

Hiểu rõ đầu đuôi, Thiệu Việt hiểu ý , nhưng ý kiến khác: "Phòng ngừa cả ngàn ngày cũng cách, để con lặng lẽ , đợi bắt hãy qua đó một chuyến thật linh đình."

 

Nghe , Cao Tình suy nghĩ giây lát, thấy cũng lý: "Vậy con cũng cẩn thận đấy, tìm bố con xin vài , nhỡ đối phương đông thì đừng liều lĩnh tay ?"

 

Nghề nghiệp của con trai đặc thù, thể để sẹo thì nhất đừng để.

 

Thiệu Việt là nặng nhẹ, còn là trẻ ranh nữa, đương nhiên sẽ hành động bồng bột, nhưng đối với những lời càm ràm của , vẫn ngoan ngoãn đồng ý hết.

 

Sau khi nhờ chồng giúp đỡ, Trần Lộng Mặc cố gắng gạt chuyện sang một bên, tâm ý học tập.

 

Mãi đến lúc tan học đường về, cô mới nhắc chuyện : "Tú Tú, tối nay khi chị và Tiểu Hạo thể qua nhà em ở luôn. Em gọi điện nhờ chồng giúp đỡ , sẽ .

 

À chị nhớ gọi dì Lưu - giúp việc nhà chị - qua ở cùng nhé. Tối nay qua đây ăn cơm luôn."

 

Hai chị em họ Đồng đến thành phố J học, nhà những sắp xếp chỗ ở mà còn thuê chăm sóc.

 

Dì Lưu ở nhà họ Đồng nhiều năm, là cũ theo họ từ Thượng Hải.

 

Hai chị em đều qua đây ở, chắc chắn thể để dì giúp việc một ở nhà, nhỡ gặp chuyện gì thì cũng kịp.

 

Đồng Tú Tú cân nhắc nặng nhẹ. Những việc quan trọng như thế , cô tuyệt đối sẽ khách sáo: "Yên tâm , chị về sẽ mang theo đồ quý giá, lát nữa sẽ qua ngay, đợi giải quyết xong việc chị dọn về."

 

"Chuyện gấp."

 

"Chị ... chị nghĩ cũng lâu , chồng em là phi công mà."

 

Nghe giọng điệu , rõ ràng là tin tưởng mù quáng.

 

Trần Lộng Mặc thấy buồn khó xử, nhưng cũng cãi , vì cô cũng thấy phi công ngầu. Chưa kể chồng cô còn là phi đặc cấp hiếm hoi nữa.

 

Về đến nhà, thấy ai, cô tò mò hỏi dì Đào.

 

"Qua , sáng nay chồng cháu một đến, bảo là tạm thời lộ diện, đợi lặng lẽ bắt sẽ ."

 

Nghe , Trần Lộng Mặc cũng tò mò nữa, dù cô và chồng cũng quen lắm, tổng cộng chỉ gặp một , vài câu.

 

từ miệng chồng nhiều chuyện về chồng, lợi hại.

 

Giờ kế hoạch , cô cũng yên tâm.

 

Tối hôm đó, cô ngủ một giấc ngon lành đến mức vô tâm vô phế.

 

Sáng hôm thức dậy.

 

Bữa sáng dọn lên bàn.

 

Người giúp việc nhà họ Đồng là Thượng Hải, các món phương Nam khéo.

 

Còn dì Đào là thành phố J chính gốc, hai mỗi chuẩn món điểm tâm sở trường của .

 

Loading...